XIN HÃY ÔM EM - Trang 482

"Về quê ạ?" Lâm Uyển Bạch kinh ngạc.

"Ừ." Bà ngoại gật đầu, thở dài nói: "Tối qua bà mơ thấy ông ngoại con,

bỗng thấy nhớ cuộc sống cùng ông ngoại ở dưới quê. Bà đã ở trong bệnh
viện hơn một năm trời rồi, thực sự bí bách lắm!"

Lâm Uyển Bạch nhìn thấy những tia sáng long lanh trong mắt bà khi

nhắc về ông, trong lòng thấy rất khó chịu.

Cô nuốt những lời từ chối vào bụng, suy nghĩ rồi nói: "Vậy... lát nữa

cháu hỏi thử bác sỹ Tần!"

Cô đi tới văn phòng chuyên gia khoa tim mạch, Tần Tư Niên đứng dậy

rót nước cho cô.

Dường như chỉ cần mặc chiếc áo blouse trắng lên là anh ấy lại trở thành

một người khác vậy. "Các phương diện của bà đều rất ổn, không xuất hiện
bất kỳ dấu hiệu khác lạ nạo, tạm thời ra viện vài hôm cũng không sao. Hơn
nữa ở lâu trong bệnh viện đúng là rất bí bách, đổi một môi trường thoải
mái hơn càng có lợi cho việc khôi phục sức khỏe của bà!"

"Cảm ơn anh, có câu này của anh là tôi yên tâm rồi!" Lâm Uyển Bạch

thở phào.

"Đừng khách sáo, trách nhiệm của tôi thôi." Tần Tư Niên mỉm cười, đút

hai tay vào túi áo: "Bảo bà chú ý một chút là được, giữ cho tâm trạng thật
vui vẻ và thoải mái. Ngày thường đừng ăn quá no, ăn nhiều rau xanh một
chút. Nếu thật sự không yên tâm thì cô cứ lưu lại số điện thoại của tôi, có
tình hình gì thì liên lạc với tôi ngay!"

Lâm Uyển Bạch rút di động ra, động tác chợt ngừng lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.