XIN HÃY ÔM EM - Trang 61

Lâm Uyển Bạch bất ngờ bị anh quát như vậy, dường như mới hoàn hồn

trở lại. Cô vội vàng rút tay mình về, vô thức trả lời: "Chẳng thế nào cả..."

"Con trưởng nhà họ Lâm, mẹ ruột bị kẻ thứ ba ép phải nhảy lầu tự sát,

tám tuổi đã bị đuổi ra khỏi nhà, sống nương tựa cùng bà ngoại cho đến tận
bây giờ. Một năm trước, bà ngoại nhập viện vì bệnh suy tim, tháng nào
cũng cần bỏ ra một khoản tiền thuốc thang vượt quá phạm vi khả năng của
bản thân."

"Anh điều tra tôi?"

Lâm Uyển Bạch nghe anh nói xong bèn trợn tròn mắt.

Hoắc Trường Uyên nheo mắt lại, ngón tay khẽ gõ nhẹ nhàng lên đôi

chân rắn chắc của mình, rồi anh cất giọng trầm trầm chậm rãi: "Đi theo
tôi, em sẽ không phải để mấy nơi này cười trừ lấy lòng người khác nữa,
cũng không cần tiếp tục tới nhà họ Lâm chịu ăn tát và xin tiền trong ấm ức
nữa."

"Không phải ai cũng có thể khiến tôi mở lời như vậy đâu. Có biết bao

cô gái đon đả trước sau muốn được làm ấm giường cho tôi, đối với em mà
nói đây là một cơ hội mà người khác muốn có còn chẳng được."

Làm ấm giường...

Mấy chữ này như gõ thẳng vào màng nhĩ của cô.

Sự cao quý và kiêu ngạo đọng nơi đuôi mắt đầu mày của anh trở thành

một sự gai mắt dữ dội trong mắt Lâm Uyển Bạch.

Cô nhớ lại sau buổi tối sau họ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, anh cũng

cầm hai xập tiền ném cho cô, dường như ở trong mắt anh, cô chính là kiểu
phụ nữ có thể lấy tiền trao đổi như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.