XIN HÃY ÔM EM - Trang 649

từng nhát.

Khi đứng dậy, không biết có phải vì đã ngồi quá lâu hay không, bước

chân cô chợt loạng choạng.

"Cọt kẹt..."

Cửa phòng ngủ bị Lâm Uyển Bạch từ từ đẩy ra.

Hoắc Trường Uyên đang đứng quay lưng về phía giường, áo sơ mi bên

trên đã được cởi ra, để lộ sống lưng rắn chắc.

Hoàng hôn bên ngoài hắt vào trong. Anh nghe thấy tiếng động bèn quay

lại, nhìn thấy cô thì lại quay về, tiếp tục vắt chiếc khăn trong tay.

Lâm Uyển Bạch nắm chặt tay nắm cửa, gọi một tiếng: "Hoắc Trường

Uyên."

"Qua đây, lau lưng giúp anh!"

Lần này Hoắc Trường Uyên không quay lại mà thẳng thừng căn dặn.

Lâm Uyển Bạch đi qua, nhận lấy chiếc khăn mặt trong tay anh, nhưng

không nhúc nhích.

Có lẽ vì đợi mãi không thấy cô có động tĩnh gì, Hoắc Trường Uyên sốt

ruột quay lại, trên gương mặt là sự sốt ruột quen thuộc.

Một ngụm nước bọt được nuốt xuống, Lâm Uyển Bạch cho dù đi giày

bệt cũng vẫn cảm thấy gót chân run bần bật.

Cô không ngừng hít sâu thở đều, cho tới khi có đủ dũng khí nhìn thẳng

vào đôi mắt đen ấy, há miệng, tốn rất nhiều sức, cuối cùng mới phát ra
tiếng: "Chúng ta hãy kết thúc giao dịch bẩn thỉu này đi..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.