XIN HÃY ÔM EM - Trang 655

Cô ngồi dậy, hai tay ôm ngực, chỉnh lại chiếc áo len nhăn nhúm, gần

như phá cửa đi ra.

Bà ngoại đã trở về phòng ngủ, vì tuổi cao tai có phần nghễnh ngang,

phần vì tiếng tivi cũng mở rất to nên bà không phát hiện ra cuộc cãi vã
giữa hai người họ.

Không thể ở lại nhà thêm nữa, Lâm Uyển Bạch lao một mạch ra sân.

Chẳng biết đã ngồi bên bờ sông bao nhiêu lâu, đến khi sắc trời dần

buông, cô buộc phải quay về đường cũ.

Khi về gần tới, bước chân Lâm Uyển Bạch rất dè dặt, cô bỗng không

biết phải đối mặt với đôi mắt đen tối ấy như thế nào. Khi đi đến cổng, cô
phát hiện chiếc Land Rover màu trắng vốn đang đỗ bên đường không biết
đã đi đâu mất.

Xuyên qua sân đi vào nhà, bà ngoại vẫn đang nằm trong phòng ngủ xem

tivi, không biết có chương trình gì mà bà xem cười không ngớt.

Lâm Uyển Bạch đi kiếm qua một lượt, tất cả các chỗ khác đều im

phăng phắc.

Chậu rửa mặt bị đổ bên giường đã được cất đi, chiếc sơ mi cởi ra cũng

không còn nữa. Giống như người đàn ông tên Hoắc Trường Uyên ấy chưa
từng xuất hiện ở nơi này vậy.

Đến tối, cơm canh được bưng lên đặt trên chiếc bàn gỗ tròn.

Bà ngoại chống gậy ra ngoài ăn cơm, cầm đũa thưởng thức cơm cô nấu,

cả buổi không nói hay hỏi thêm câu gì.

Lâm Uyển Bạch có phần không nhịn được: "Anh ấy đâu ạ..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.