XIN HÃY ÔM EM - Trang 74

"..." Cô bỗng cảm thấy má trái càng đau hơn nữa.

Câu nói này như chọc vào đúng điểm giới hạn của cô, một cơn sóng

nóng rực như tràn lên não bộ.

Nghĩ tới việc tất cả những điều này đều "nhờ" anh mà ra, nếu không vì

anh, Lâm Dao Dao đã chẳng ghen tỵ, sáng sớm tới nhà phát điên, sau đó
chọc vào cơn giận lôi đình của Lý Dũng Nghị, cuối cùng rước họa vào
thân, hơn nữa cũng vì vậy mà tiền công của siêu thị bay biến...

"Việc này không liên quan gì tới anh!" Lâm Uyển Bạch đánh mạnh vào

tay anh, lùi sang bên cạnh vài bước. Sau khi kéo dãn khoảng cách, cô
ngẩng đầu lên nhìn khuôn mặt sa sầm của anh, dằn mạnh từng câu từng
chữ: "Anh Hoắc, nếu có thể tôi rất hy vọng chúng ta không bao giờ gặp lại
nhau nữa!"

Hoắc Trường Uyên trầm mặc nhìn bóng cô biến mất ở hành lang.

Lát sau, anh rút điếu thuốc ra, châm lên, con mắt hơi nheo lại giữa làn

khói trắng.

...

Chiếc du thuyền sang trọng hào hoa đậu trên mặt sông, những ánh đèn

hắt xuống mặt sông vỡ vụn.

Hành lang tầng hai của du thuyền trải thảm dài, giẫm chân lên hoàn

toàn không phát ra tiếng động. Mỗi một gian phòng ở đây đều có thể so
sánh với khách sạn năm sao, Lâm Uyển Bạch ôm chiếc ga giường rẽ vào
một phòng nghỉ.

Sau khi gõ cửa, cô mới quét thẻ phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.