XIN HÃY ÔM EM - Trang 764

Uyên đã thật sự dọn tới ở đối diện nhà cô.

Thì ra người có tiền mà chị hàng xóm cũ nói chẳng hiểu được...

Lại chính là anh!

Có điều trọng điểm là vì sao anh lại chạy tới sống?

Rõ ràng nơi anh đang ở là một khu chung cư cao cấp như thế? So sánh

với khu nhà nghèo nàn này quả thực là cách biệt trên trời dưới đất! Hay là
những người có tiền cũng hơi thần kinh thật sự?

Lâm Uyển Bạch đứng đực ở cửa ra vào, rất lâu sau vẫn chưa thể tỉnh lại

sau cơn chấn động.

Thế nên khi có tiếng gõ cửa đột ngột vọng vào, cô giật mình nhảy lên

tại chỗ.

Lâm Uyển Bạch nuốt nước bọt, nín thở hỏi: "Ai đó?"

"Anh đây."

Bên ngoài truyền tới một giọng nam giới khá trầm.

Lâm Uyển Bạch bò lên cửa, nhìn ra ngoài qua ô mắt thần. Bên ngoài,

Hoắc Trường Uyên cao lớn đứng đó, đôi mắt như đang muốn nhìn xuyên
qua cánh cửa vậy.

Cô đặt tay lên tay nắm cửa, chậm rãi đẩy ra: "... Anh có việc gì không?"

"Anh tới lấy quần... lót." Hoắc Trường Uyên đút cả hai tay vào túi quần,

nói từng chữ rành mạch.

Một tiếng nổ ầm vang trong đầu Lâm Uyển Bạch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.