XIN HÃY ÔM EM - Trang 766

Hoắc Trường Uyên hờ hững liếc nhìn cô, giải thích bằng ngữ khí bình

thường: "Chỗ này khá gần công ty, đi làm khá tiện."

"Ồ..." Lâm Uyển Bạch khờ khạo gật đầu.

Nhưng lý do này, có phải hơi khiễn cưỡng không?

Khu đất này sắp trở thành nơi có nguy cơ bị dỡ bỏ rồi. Chưa nói về kết

cấu nhà ốc, chỉ riêng phương diện điện, nước, ga đều vô cùng cũ kỹ. Cho
dù khu nhà cao cấp kia quá xa, nhưng với thực lực của anh hoàn toàn có
thể mua chỗ tốt hơn. Huống hồ anh còn có xe riêng, Giang Phóng cũng
thường xuyên đưa đón...

"Lâm Uyển Bạch, em còn định cầm chặt quần lót của anh tới khi nào?"

Lâm Uyển Bạch sững người, thấy anh cứ nhìn mình chằm chằm, cô

cũng cúi xuống.

Lại một tiếng nổ nữa vang lên trong đầu.

Bấy giờ cô mới sực tỉnh, ban nãy mình định đưa cho anh nhưng mãi

vẫn không buông tay ra...

Lâm Uyển Bạch vội vàng rút tay về, ngượng ngập giấu sau lưng, ánh

mắt né tránh. Cô thúc giục: "Anh còn việc gì không. Nếu không thì em
đóng cửa đây!"

Cánh cửa vừa đóng lại, hai tay cô vội làm thành quạt, quạt cho mình

bớt nóng.

Cô trở vào phòng thay quần áo, lục tìm trong tủ lạnh, tìm được một nửa

túi đồ ăn đông lạnh để nấu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.