XIN HÃY ÔM EM - Trang 768

Cô đón lấy túi đồ trên tay anh, mở hẳn cửa ra, sau đó quay người đi vào

bếp.

"Anh ngồi ngoài phòng khách đợi một chút, xong rồi em sẽ gọi anh!"

"Ừm." Hoắc Trường Uyên khẽ đáp.

Anh đi theo vào, khẽ rướn khóe môi ở một góc độ phía sau mà Lâm

Uyển Bạch không nhìn thấy.

Trong tủ lạnh có hành lá đã rửa sạch, cô cắt đại mấy cọng, bắt đầu đun

nước nấu mỳ. Cô bỏ thêm vào hai quả trứng gà. Hơn mười phút sau, tiếng
máy hút mùi được tắt đi.

Khi Lâm Uyển Bạch bê bát mỳ ra, Hoắc Trường Uyên đã tự động đi qua

kéo ghế ngồi.

Khều được hai miếng, anh ngẩng đầu hỏi cô: "Em nấu kiểu gì thế, sao

lần nào anh nấu cũng không được?"

"À..." Lâm Uyển Bạch nhớ tới chỗ nồi rơi vãi dưới đất nhìn thấy trong

nhà anh, nuốt nước bọt trả lời: "Có thể cũng cần năng khiếu bẩm sinh
nữa."

"..." Khóe miệng Hoắc Trường Uyên giật giật.

Chẳng mấy chốc bát mỳ đã thấy đáy, anh một lần nữa ngẩng đầu lên:

"Còn nữa không?"

"Chắc chỉ còn chút nước thôi..."

"Đổ hết cho anh đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.