XIN HÃY ÔM EM - Trang 796

Hình như anh nói không có vấn đề gì, lẽ nào vì cô quá đen tối...

Ngày hôm sau là ngày nghỉ cuối tuần.

Lâm Uyển Bạch dậy sớm, nấu một nồi canh rồi bỏ vào trong bình giữ

nhiệt, sau đó ngồi xe buýt đi tìm cô bạn Tang Hiểu Du.

Từ khi cô ấy chuyển đi, cô vẫn chưa có dịp tới thăm.

Đến nơi, có người gác cổng, phải đăng ký mới được vào trong. Tang

Hiểu Du mặc khá phong phanh, đứng ngoài cửa tòa nhà chờ đợi. Nhìn thấy
cô, cô ấy kéo tuột cô vào trong thang máy.

Lâm Uyển Bạch đi lượn thăm quan từng phòng một, không thể không

cảm thán: "Cá nhỏ, hoàn cảnh chỗ này của cậu tuyệt thật đấy! Còn thoải
mái hơn cả lúc nhìn trên ảnh!"

"Ha ha, phải rồi!" Tang Hiểu Du như con cáo nhỏ nhặt được của hời.

"Cá nhỏ, cậu nhớ chị hàng xóm ở đối diện không?" Sau khi ngồi xuống,

Lâm Uyển Bạch không nhịn được, bắt đầu kể lể: "Cả nhà chị ấy dọn đi rồi.
Căn nhà bị người ta mua lại, cậu đoán sau này ai chuyển tới?"

"Hả? Ai?"

"Hoắc Trường Uyên..."

Tang Hiểu Du nghe xong, ánh mắt sáng trưng: "Vậy sao, trùng hợp

vậy!"

Phản ứng của cô ấy khá khác biệt với tưởng tượng của Lâm Uyển Bạch,

chí ít cô nghĩ cô ấy sẽ phải nhảy lên nhảy xuống, không ngờ lại bình tĩnh
như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.