XIN HÃY ÔM EM - Trang 848

"Tình một đêm chứ gì?" Hoắc Trường Uyên ngẫm nghĩ mấy chữ này,

nheo mắt lại: "Được, nhưng anh cảm thấy chưa đủ!"

Anh vừa dứt lời, cằm cô đã bị anh nâng lên.

Khi Lâm Uyển Bạch ý thức được sự chẳng lành thì đã muộn, môi cô bị

cạy mở.

Mùi rượu nồng nặc bị lưỡi của anh cuộn cả vào miệng cô, hình như còn

xen lẫn mùi thuốc lá. Không biết anh đã uống bao nhiêu rượu, chỉ cảm giác
bị anh lúc chậm rãi lúc gấp gáp hôn như vậy, bản thân cô cũng dần dần mơ
màng.

Nụ hôn của Hoắc Trường Uyên càng lúc càng hung hăng.

Vì ở trên tầng cao nhất, gần như sẽ không có ai lên, ngược lại càng

khiến anh được thể.

Hơi thở nóng rực như đang châm bỏng từng lỗ nhỏ trên người cô. Khi

cảm giác được phần eo của chiếc áo len đan bị đẩy lên cao, Lâm Uyển
Bạch mới sực bừng tỉnh.

Cô ngẩng đầu, cố gắng hết sức trốn tránh bờ môi đã bắt đầu lướt xuống

cổ cô của anh: "Hoắc Trường Uyên, anh đừng như vậy..."

Sự phản kháng này của cô đối với Hoắc Trường Uyên là hoàn toàn vô

ích, ngược lại anh đẩy cô muốn đi vào trong nhà, chuyện anh muốn làm
chẳng cần nói rõ.

Lâm Uyển Bạch cực kỳ hoảng loạn, chỉ biết dùng tay giữ rịt cánh cửa.

Chết người nhất là, cơ thể cô lại bất giác nảy sinh một sự run rẩy...

"Dừng tay, thả cô ấy ra!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.