XIN HÃY ÔM EM - Trang 950

Hoắc Trường Uyên không lên tiếng, nhưng đã vượt qua cô đi về phía

phòng ngủ, có vẻ như đang lấy chăn trong tủ ra.

Cô thở phào, rảo bước chạy qua giúp.

Nằm trong chăn ấm đệm êm, Lâm Uyển Bạch lật người, có thể nhìn

thấy khuôn mặt người đàn ông đang nằm dưới đất qua ánh trăng bàng bạc,
cằm anh sắc lem một đường nhưng đầy sức mạnh nam tính, khiến người ta
an tâm.

Lúc trải chăn xuống đất, Hoắc Trường Uyên ngăn cô lại, bảo cô nằm

lên giường.

Câu nói "Sao anh có thể để bạn gái mình ngủ đất" của anh vẫn còn văng

vẳng bên tai. Sự bá đạo đó dường như đã vượt qua ngàn vạn câu nói ngọt
ngào hoa mỹ khác trên đời.

"Ngủ đi."

Cảm giác được ánh mắt chăm chú của cô, Hoắc Trường Uyên lên tiếng.

Lâm Uyển Bạch vội nhắm mắt lại, không còn sợ hãi bất kỳ thứ gì nữa,

chẳng mấy chốc đã bước vào giấc mộng.

Sáng hôm sau, cô vẫn còn giãy giụa trong mơ. Cô mơ thấy có một cơ

thể cao lớn đè lên người mình, lướt một đường từ trên xuống dưới, liếm
lên người cô, khiến cô tê dại, ngứa ngáy...

Cô cảm thấy rất nóng, hơn nữa là càng ngày càng nóng.

Cô mơ mơ màng màng mở mắt ra, ngũ quan đập thẳng vào tầm mắt

làm cô giật nảy mình. Điều càng khiến cô sửng sốt là quần ngủ trên người
mình đã không cánh mà bay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.