XIN HÃY ÔM EM - Trang 952

Hoắc Trường Uyên bất ngờ nâng mặt cô lên, tựa trán anh vào trán cô,

giọng nói trầm ấm như đang dụ dỗ: "Uyển Uyển, nhìn anh nào!"

Lại là danh xưng này...

Đầu óc Lâm Uyển Bạch trống rỗng, cô như bị mê hoặc, mơ màng nhìn

vào mắt anh.

Một giây sau, cả người Lâm Uyển Bạch cứng đờ, chỉ còn phát ra những

tiếng ngâm nga.

...

Nóng bỏng lùi xa, trong không khí chỉ còn lại dư âm của những màn

thân mật.

So với một Lâm Uyển Bạch đang nằm rũ ra đó, không mở nổi mắt,

Hoắc Trường Uyên tựa đầu vào giường, gương mặt mãn nguyện như một
con sư tử đang nhớ lại dư vị của con mồi.

Di động rung lên, anh cầm xem, là trợ lý Giang Phóng gửi tin nhắn tới.

"Hoắc tổng, hiệu quả thế nào ạ?"

Hoắc Trường Uyên lướt nhanh một chữ:"Perfect."

Ngừng một chút, anh gửi thêm một tin thông báo lùi toàn bộ lịch trình

sáng nay rồi quăng điện thoại qua một bên, một lần nữa kéo cô vào lòng.

Anh vừa chạm vào, Lâm Uyển Bạch đã run lên: "Đừng..."

Đừng...

Làm sao có thể!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.