XƠ CARRIE - Trang 156

Ông lại chắp tay và quay nhìn qua bãi cỏ vào phố.

- Anh ước gì, - ông nói, thống thiết, - em sẽ ra đi với anh. Anh không

thích ở xa em như thế này. Đợi chờ thì có gì hay đâu? Em không hạnh phúc
hơn, phải không em?

- Hạnh phúc hơn ư! - Cô kêu khẽ, - anh thừa biết rồi còn gì.

- Chúng ta đang ở đây, - ông nói tiếp cũng với giọng đó, - phí phạm

những ngày tháng của chúng ta. Nếu em không hạnh phúc, em tưởng là anh
có ư? Phần lớn thời gian, anh ngồi và viết thư cho em. Anh phải nói với em
rằng, Carrie, - ông kêu lên, bất ngờ biểu lộ sức mạnh trong âm sắc và nhìn
xoáy vào mắt cô, - anh không thể sống thiếu em, và tất cả là thế. Bây giờ,
anh sẽ làm gì đây? - Ông kết luận, xòe lòng một bàn tay trắng trẻo ra để
chấm dứt, vẻ bơ vơ.

Với Carrie, sự thay đổi chủ đề này thật hấp dẫn. Vẻ ngoài buồn phiền

mà không nặng nề làm xúc động trái tim người phụ nữ.

- Anh không thể đợi một thời gian sao? - Cô dịu dàng hỏi. - Em sẽ cố

tìm hiểu khi nào anh ấy đi vắng.

- Việc ấy thì có gì hay ho nào? - Ông hỏi, giữ vẻ căng thẳng.

- Vậy chúng ta có thể thu xếp đi đâu đó.

Thực ra, cô chẳng thấy gì sáng sủa hơn trước, nhưng cô sắp rơi vào

tâm trạng cảm thông của một người phụ nữ cam chịu.

Hurstwood không hiểu. Ông đang tự hỏi làm thế nào để thuyết phục

được cô, khẩn khoản ra sao để cô mủi lòng và bỏ rơi Drouet. Ông băn
khoăn không biết cô còn vương vấn tơ lòng với cậu ta đến chừng nào. Ông
nghĩ đến một số câu hỏi buộc cô phải tiết lộ.

Cuối cùng, ông nắm được một trong những lời xác nhận mơ hồ

thường che đậy những thèm muốn, trong khi ta hiểu những khó khăn mà
người khác gây ra cho mình, và thế là tìm ra một cách. Nó không phải là
liên hệ mong manh nhất với mọi dự định của ông, và chỉ ngẫu nhiên buột
miệng trước khi ông có thời gian suy nghĩ chín chắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.