XƠ CARRIE - Trang 20

III

Nghi ngờ số phận

Khi qua sông rồi vào khu thương mại, cô đã liếc quanh tìm cánh cửa

nào khả dĩ thích hợp. Lúc ngắm các cửa sổ rộng và các biển hiệu trang
trọng, cô nhận ra mình đang bị nhìn chăm chú và hiểu cô là người đang tìm
kiếm công ăn việc làm. Trước kia cô chưa bao giờ làm việc này và thiếu
hẳn can đảm. Tránh nỗi ngượng ngùng có phần mơ hồ khi cảm thấy bị bắt
gặp đang nhòm ngó tìm chỗ, cô rảo bước và ra bộ dửng dưng thông thường
của một người đang bận việc vặt. Cô đã đi qua nhiều xưởng sản xuất và
hãng buôn mà không hề liếc nhìn. Cuối cùng, sau khi đi qua vài khu nhà,
cô cảm thấy như thế chẳng ăn thua gì, và lại bắt đầu nhìn quanh, tuy không
chậm bước. Được một quãng ngắn, cô nhìn thấy một cánh cửa đồ sộ mà
không hiểu vì sao khiến cô rất chú ý. Nó trang trí một huy hiệu nhỏ bằng
đồng thau, hình như là lối vào một nơi náo nhiệt rộng lớn, gồm sáu hoặc
bảy tầng. “Có lẽ họ cần một người nào đó”, cô nghĩ và tiến đến lối vào. Lúc
đến cách mục tiêu khoảng vài mét, cô nhìn qua cửa sổ thấy một thanh niên
mặc complê kẻ carô xám. Có thể nói anh ta có mọi việc để chăm chú,
nhưng vì ngẫu nhiên nhìn về phía cô khiến trái tim nhút nhát của cô nghi
ngại và vội đi qua, cô quá mất tự chủ vì ngượng nên không dám bước vào.
Bên kia đường có một tòa nhà đồ sộ sáu tầng, đề biển Storm và King, cô
ngắm nghía, hy vọng tăng lên. Đây là một hãng buôn bán đồ khô và thuê
nhân công phụ nữ. Thỉnh thoảng cô lại nhìn thấy họ lên các tầng trên. Cô
quyết định vào chỗ này. Cô băng qua đường và tiến thẳng đến cửa vào. Lúc
cô đến, có hai người đàn ông bước ra và dừng lại ở cửa. Một nhân viên bưu
điện mặc áo xanh lơ lao qua cô, leo mấy bậc dẫn đến lối vào và biến mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.