XƠ CARRIE - Trang 22

Dù sao cũng được cổ vũ, cô đánh liều bước vào một tòa nhà rộng lớn

khác. Đây là một hãng may mặc, dễ nhận ra có nhiều người hơn, những
người đàn ông ăn vận lịch sự trạc bốn mươi và ngoài bốn mươi, có chấn
song bằng đồng thau bao quanh.

Một cậu chạy giấy đến gần cô.

- Cô muốn gặp ai? - Cậu ta hỏi.

- Tôi muốn gặp ông quản đốc, - cô nói.

Cậu ta chạy đi và nói với một người trong nhóm ba người đang bàn

bạc. Người đó tiến đến chỗ cô.

- Gì vậy? - Ông ta nói lạnh lùng. Lời chào hỏi xua tan mọi dũng khí

của cô ngay lập tức.

- Ông có cần người giúp việc không ạ? - Cô lắp bắp.

- Không, - ông ta đáp sẵng và quay gót.

Cô đi vội ra ngoài, cậu chạy giấy kính cẩn xoay cánh cửa cho cô, và

cô sung sướng chìm nghỉm vào đám đông vô danh. Đây là một bước lùi
nghiêm trọng cho tình trạng tinh thần vui vẻ vừa qua của cô.

Cô đi một lúc nữa, hoàn toàn vu vơ, rẽ đây rẽ đó, nhìn hết công ty lớn

này đến hãng khác, nhưng không đủ can đảm hỏi thêm câu nào nữa. Đã
giữa trưa, cô thấy đói. Cô tìm một nhà hàng khiêm tốn và bước vào, nhưng
bối rối thấy giá cả ở đây cao chót vót so với túi tiền của cô. Cô chỉ có thể
mua một bát súp và ăn vội vàng rồi lại ra ngoài. Dù sao nó cũng làm cô hồi
lại và đủ gan theo đuổi cuộc tìm kiếm.

Đi vài khối nhà nữa để chọn một chỗ nhất định, cô lại gặp hãng Storm

và King, và cô quyết định bước vào. Có vài ông đang hội ý gần đó, nhưng
không hề chú ý đến cô. Cô cứ đứng đó, lo lắng nhìn chăm chăm xuống sàn.
Mấp mé đến lúc kiệt sức, cô được một người đàn ông ngồi bên cái bàn phía
trong rào chắn gần đó vẫy tay ra hiệu.

- Cô muốn gặp ai? - Anh ta hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.