XƠ CARRIE - Trang 232

- Hurstwood chứ ai, - Drouet nói, nhận ra hiệu quả và cảm thấy đã

giáng một đòn đích đáng.

- Hurstwood! - Carrie kêu lên và đứng dậy. Từ lời tuyên bố này, mặt

cô biến đổi vài sắc thái. Cô nhìn ngược ngó xuôi, gần như mê mụ.

- Ai bảo anh thế? - Cô hỏi, quên bẵng rằng sự chú ý của cô vượt ra

ngoài phép tắc và dễ bị buộc tội.

- Kìa, anh biết mà. Anh lúc nào chẳng biết tin đó, - Drouet nói.

Carrie dò tìm một suy nghĩ đúng đắn. Cô đang tìm một chứng cứ khốn

khổ nhất, và những xúc cảm nảy sinh trong lòng cô chẳng còn gì, ngoài tính
nhút nhát đang vỡ vụn.

- Anh tưởng anh đã nói với em, - Drouet bồi thêm.

- Chưa, anh chưa nói, - cô cãi, giọng cô bỗng hồi lại. - Anh không nói

bất cứ điều gì thuộc loại đó hết.

Drouet sửng sốt lắng nghe cô. Điều này thật mới mẻ.

- Anh tưởng đã nói rồi, - anh nói.

Carrie nhìn quanh rất khoan thai, rồi đến gần cửa sổ.

- Em không nên làm bất cứ việc gì với ông ta, - Drouet nói với giọng

tỏ ra mếch lòng, - sau mọi việc anh đã làm cho em.

- Anh, - Carrie nói, - anh ư! Anh đã làm những gì cho em?

Đầu óc nhỏ nhen của cô trào lên những tình cảm trái ngược: xấu hổ vì

bị phơi bày, nhục vì sự xảo trá của Hurstwood, giận dữ vì mưu mẹo của
Drouet, anh ta đã giễu cợt cô. Lúc này, một ý nghĩ sáng rõ chợt đến trong
đầu cô. Drouet lầm. Không còn nghi ngờ gì nữa. Tại sao anh lại nêu
Hurstwood ra, Hurstwood là người đã có vợ, và chưa bao giờ nói với cô
một lời? Lúc này, cô không bận tâm vì trò xảo trá của Hurstwood nữa, tại
sao Drouet lại làm điều này? Tại sao anh không báo trước cho cô? Bây giờ
anh đứng đó, có lỗi vì vi phạm lòng tin khốn khổ này và kể lể đến những
việc đã làm cho cô!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.