XƠ CARRIE - Trang 248

phải chịu. Ông đã uống brandy pha soda nhiều hơn mọi tối trong tháng. Nói
chung, ông là điển hình của sự xáo trộn tinh thần cao độ.

Cả buổi tối ông chẳng làm được gì ngoài việc gửi tiền. Đây là sự

chống đối lớn, sau hai hoặc ba giờ thầm khẳng định vì phủ nhận khẩn thiết
nhất, ít ra ông cũng lấy cái phong bì, cho vào đó số tiền yêu cầu rồi chậm
rãi niêm phong.

Sau đó ông gọi Harry, người chạy việc vặt ở đó.

- Cậu đưa đến địa chỉ này, - ông nói và đưa phong bì cho cậu ta, - và

trao cho bà Hurstwood.

- Vâng, thưa ông, - cậu ta nói.

- Nếu bà ấy không có nhà, cậu mang về đây.

- Vâng, thưa ông.

- Cậu đã gặp vợ tôi chưa nhỉ? - Ông nói, như một biện pháp để phòng

lúc cậu ta quay người đi.

- Rồi ạ, thưa ông. Tôi có biết bà nhà.

- Vậy thì tốt. Mau trở về nhé.

- Có đợi trả lời không ạ?

- Tôi cho là không.

Cậu ta vội vã ra đi, và viên quản lý lại rơi vào trầm ngâm. Giờ ông đã

làm xong. Ngẫm nghĩ mãi chẳng ích gì. Tối nay ông mệt lử và chỉ làm
được việc đó là tốt nhất. Nhưng than ôi, bị ép buộc kiểu này thật khốn khổ!
Ông như nhìn thấy bà gặp cậu bé ở cửa và mỉm cười nhạo báng. Nếu ông
nhận được trả lại, ông sẽ không gửi nữa. Ông thở nặng nhọc và lau hơi ẩm
trên mặt.

Nhẹ người, ông đứng dậy và nhập vào trò chuyện với vài người bạn

đang uống. Ông cố nói chuyện thú vị, nhưng không thành. Suốt thời gian
đó, đầu óc ông cứ nghĩ về nhà và nhìn thấy cảnh diễn ra ở đó. Ông băn
khoăn liệu bà nói gì khi cậu ta đưa chiếc phong bì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.