XƠ CARRIE - Trang 288

Đoàn tàu lăn bánh vào sân ga, hú lên lanh lảnh và phụt khói.

- Tôi nghĩ tốt hơn hết chúng ta nên đến thẳng Montreal, - ông nói với

Carrie. - Tôi sẽ xem chuyến nối khi chúng ta xuống tàu.

Ông quá đỗi căng thẳng, nhưng vẫn cố giữ vẻ bề ngoài bình tĩnh.

Carrie chỉ nhìn ông bằng cặp mắt to, băn khoăn. Tinh thần cô vật vờ, không
sao bắt mình làm gì được.

Đoàn tàu dừng hẳn và Hurstwood dẫn đường ra ngoài. Ông thận trọng

nhìn quanh, giả tảng chăm sóc Carrie. Thấy không có dấu hiệu gì bị theo
dõi, ông đến thẳng phòng bán vé.

- Chuyến tiếp theo đi Montreal khởi hành lúc nào? - Ông hỏi.

- Hai mươi phút nữa, - người bán vé nói.

Ông mua hai vé giường nằm ở toa hạng sang. Rồi ông vội vã trở lại

với Carrie.

- Chúng ta phải đi ngay, - ông nói, hầu như không nhận thấy trông

Carrie mệt mỏi và chán nản.

- Ước gì tôi thoát mọi chuyện này, - cô rầu rĩ nói.

- Đến Montreal em sẽ thấy khá hơn, - ông nói.

- Tôi chẳng có một thứ gì hết, - Carrie nói, - chẳng có đến một chiếc

khăn tay.

- Em có thể mua bất cứ thứ gì em muốn, ngay khi tới đó, em yêu ạ, -

ông giảng giải. - Em có thể ghé vào hiệu may ngay lập tức.

Lúc này có tiếng người rao tàu đã sẵn sàng và họ lên tàu. Lúc tàu

chuyển bánh, Hurstwood thở phào nhẹ nhõm. Chạy một quãng ngắn là đến
sông, và họ phải đi phà sang.

- Giờ thì không còn quá xa nữa, - ông nói, nhẹ nhõm nhắc cô. - Việc

đầu tiên là chúng ta sẽ tới đó vào lúc sáng.

Carrie không buồn đáp lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.