XƠ CARRIE - Trang 294

- Chỉ là một việc riêng nho nhỏ thôi, - ông trả lời, đầu óc ông làm việc

như một bảng chuyển mạch của tổng đài điện thoại. Người này rõ ràng là
không hay biết tí gì, ông ta chưa đọc báo.

- Ờ, nhìn thấy anh ở đây tôi thấy lạ quá, - ông Kenny nói, cởi mở. -

Anh nghỉ ở đây ư?

- Vâng, - Hurstwood nói, bứt rứt, nghĩ đến nét chữ của ông trong sổ

đăng ký.

- Anh ở thành phố này lâu không?

- Không, chỉ một ngày thôi.

- Thế à? Anh ăn điểm tâm chưa?

- Rồi, - Hurstwood nói dối, rất nhã nhặn. - Tôi sắp đi cắt tóc.

- Anh đến uống một cốc nhé?

- Không, để sau vậy, - ông cựu quản lý nói. - Tôi sẽ gặp anh sau nhé.

Anh cũng nghỉ ở đây?

- Vâng, - ông Kenny nói, rồi đổi chủ đề, ông ta thêm, - Công việc ở

Chicago ra sao rồi?

- Vẫn như mọi khi, - Hurstwood nói và mỉm cười thân ái.

- Chị nhà có đi cùng anh không?

- Không.

- Chắc hôm nay tôi còn gặp anh nữa. Tôi đến đây ăn sáng. Vừa vào thì

anh đi qua.

- Hẹn sẽ gặp, - Hurstwood nói rồi bỏ đi. Toàn bộ cuộc nói chuyện là

một thử thách cho ông. Dường như từng lời nói thêm vào những rắc rối.
Người này gợi nhớ đến bao nhiêu kỷ niệm. Ông ta là hiện thân của mọi thứ
mà Hurstwood rời bỏ. Chicago, vợ ông, khách sạn thanh lịch, tất cả hiện
lên, chào mừng và chất vấn. Ông ta lại ở cùng khách sạn, mong trò chuyện
với ông, và chắc chắn muốn có thời gian vui vẻ cùng ông. Chẳng mấy nữa
báo chí của Chicago sẽ tới. Báo chí địa phương nói đến họ hàng ngày. Ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.