XƠ CARRIE - Trang 50

gì bảo lưu tham vọng giả dối của những người bị ảnh hưởng. Gạt bỏ triệt để
yếu tố đó và lời than phiền duy nhất là rượu, người ta không thể phủ nhận
cái đẹp và nhiệt tình còn lại. Với cách nhìn hài lòng, những khách sạn hiện
đại, hợp thời của chúng ta được coi là bằng chứng của sự khẳng định này.

Trên thực tế nơi đây là một không gian sáng sủa, khách khứa thích

chưng diện và đầy ham muốn, những lời phỉnh phờ ti tiện, tư lợi, đại diện
cho ảnh hưởng tinh thần lan man, vu vơ, chệch hướng, sự mê thích ánh
sáng, phô trương và quần áo lộng lẫy, với người bên ngoài, dưới ánh sáng
thanh thản của những ngôi sao bất diệt, hình như là một thứ lạ lùng và sáng
chói. Dưới các ngôi sao và ngọn gió đêm, hoa đêm ắt phải bừng nở, một
bông hoa đêm kỳ lạ, lấp lánh, hương thơm phảng phất, lôi kéo côn trùng,
sâu bọ tàn phá bông hồng của niềm vui.

- Cậu có thấy người đàn ông ở đằng kia không? - Hurstwood nói, liếc

nhìn một quý ông vừa vào, diện mũ cao và áo choàng của hoàng thân
Albert, cặp má béo tốt của ông ta phùng lên và đỏ hây như đang ăn ngon
miệng.

- Không, ở đâu ạ? - Drouet hỏi.

- Kia kìa, - Hurstwood nói, đưa mắt chỉ về một hướng, - người đội mũ

lụa kia kìa.

- Ồ có, - Drouet nói, giả vờ không nhận ra. - Ông ta là ai vậy?

- Đấy là Jules Wallace

[8]

, nhà duy linh.

Drouet nhìn theo mắt ông ta, rất thích thú.

- Trông ông ta chẳng giống một người nhìn thấy các linh hồn, nhỉ? -

Drouet nói.

- Ồ, tôi cũng không biết nữa, - Hurstwood đáp lại. - Ông ta kiếm tiền

bẫm lắm, - một tia lấp lánh thoáng qua mắt ông.

- Tôi không biết những thứ này nhiều, phải không ạ? - Drouet hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.