XƠ CARRIE - Trang 82

- Găng tay đâu? - Anh ta hỏi.

- Đây ạ, - Carrie nói, lấy từ ngăn kéo tủ.

- Đi nào, - anh ta nói.

Thế là thời khắc nghi ngại đầu tiên đã bị quét sạch.

Rồi lần nào cũng theo kiểu ấy. Drouet không để cô lẻ loi nhiều. Cô

không còn thời gian đi lang thang một mình, phần lớn là anh lấp đầy thời
gian của cô mà không hề báo trước. Drouet mua cho cô váy và áo sơ-mi
đẹp ở Carson, Pieies. Carrie mua vài thứ đồ trang điểm nho nhỏ cần thiết
bằng số tiền của anh, cho đến lúc cuối cùng, trông cô như một thiếu nữ
khác hẳn. Tấm gương cho cô thấy một số điều cô đã tin tưởng từ lâu. Cô
xinh đẹp, đúng thế, thực sự xinh đẹp! Cái mũ của cô mới duyên dáng làm
sao, còn mắt cô không thể đẹp hơn. Hàm răng trắng muốt của cô cắn đôi
môi đỏ xinh tươi, và cảm nhận xúc động đầu tiên về sức mạnh. Drouet sao
tốt thế.

Một buổi tối, họ đi xem The Mikado

[12]

, một vở nhạc kịch vui nhộn và

được hâm mộ thời ấy. Trước khi xem, họ đến phòng ăn Windsor trên phố
Dearborn, cách nơi ở của Carrie khá xa. Gió lạnh đang nổi, và từ cửa sổ
phòng mình, Carrie nhìn thấy bầu trời phía Tây vẫn hồng hồng vì ánh sáng
đang tàn, nhưng đã ngả tối, trên đỉnh là màu xanh xám. Một đám mây dài,
mỏng, màu hồng lơ lửng trên không trung, hình dáng giống như hòn đảo
nào đó trên biển cả xa xôi. Không hiểu sao, vài cành cây khô bên kia đường
đang đu đưa gợi lại một hình ảnh quen thuộc, như khi cô nhìn từ cửa sổ
đằng trước nhà mình vào những ngày tháng chạp.

Cô ngập ngừng và vặn đôi tay nhỏ nhắn.

- Có việc gì thế? - Drouet nói.

- Em không biết, - cô nói, môi run run.

Anh ta cảm thấy điều gì đó và vòng cánh tay qua vai cô, vỗ nhẹ lên

cánh tay cô.

- Thôi nào, - Drouet dịu dàng nói, - em sẽ ổn thôi mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.