XƠ CARRIE - Trang 85

- Chúng ta đi thì hay hơn, - cuối cùng, Drouet nói.

Họ đã lần lữa, kéo dài bữa ăn quá lâu, cái nhìn của họ thường xuyên

gặp nhau. Carrie không khỏi cảm thấy rung động vì ấn tượng sâu sắc, đúng
hơn là cái nhìn chăm chú của Drouet. Anh ta có kiểu chạm vào bàn tay cô
lúc giảng giải, như thể muốn gây ấn tượng mạnh với cô. Lúc này, anh ta sờ
bàn tay cô khi nói phải đi.

Họ đứng dậy và ra phố. Khu thương mại lúc này vắng vẻ, ngoài vài

khách bộ hành huýt gió, vài xe ngựa đi đêm, vài khách sạn còn mở cửa, các
cửa sổ vẫn sáng đèn. Họ tản bộ đến đại lộ Wabash, Drouet vẫn kể lể nhiều
thông tin nho nhỏ. Anh khoác cánh tay Carrie, giữ nó thật chặt lúc giải
thích. Thỉnh thoảng, sau một vài nhận xét dí dỏm, Drouet nhìn xuống, mắt
anh gặp mắt cô. Cuối cùng, họ đến cầu thang, Carrie đã đứng trên bậc đầu
tiên, lúc này đầu cô ngang tầm đầu Drouet. Anh thân ái cầm tay cô. Anh
nhìn cô đăm đăm trong lúc cô liếc nhìn quanh, đăm chiêu, hồi hộp.

Khoảng thời gian đó, Minnie đang ngủ say sau một buổi chiều suy

nghĩ phiền muộn dài. Chị gập khuỷu tay dưới sườn, trong một tư thế bất
tiện. Các cơ co lại, kích thích vài dây thần kinh, và lúc này một cảnh tượng
lờ mờ trôi giạt vào tâm trí đờ đẫn. Chị thấy mình và Carrie ở một nơi nào
đó bên ngoài mỏ than cũ. Chị nhìn thấy đường goòng cao, từng đống đất và
than thải. Họ đang nhìn vào một hầm than sâu hun hút, tò mò vì những tảng
đá ướt át ở phía dưới, nơi bức tường mất hút trong những hình bóng lờ mờ.
Một cái thúng cũ để ròng xuống, đang lơ lửng ở đó, buộc chặt bằng sợi dây
đã sờn.

- Chúng mình vào trong đi, - Carrie rủ.

- Ồ, không, - Minnie nói.

- Đi, cứ đi nào, - Carrie giục.

Cô kéo cái thúng lại, và bất chấp lời phản đối, cô nhún mình nhảy vào

thúng và xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.