XÓM CẦU MỚI - Trang 323

"Triết và Mạch đi đâu ấy, cô nhỉ?"
"Đi chơi rồi".
"Đi từ mấy giờ?"
"Em không nhớ rõ, nhưng đi cũng được đến một giờ rồi".
Siêu chạy lên nhà trên nhìn đồng hồ thấy kim chỉ mười rưỡi.
"Mười phút đi mua lá, đun nước cũng đến nửa giờ, Mùi tắm và mình tắm
độ nửa giờ nữa, vừa đúng".
Đến chiều, chàng sẽ tìm cách hỏi riêng Triết, nếu Triết đi vào quãng chín
giờ rưỡi thì Mùi hoàn toàn vô tội, nếu Triết đi vào lúc tám giờ sáng thì
chàng không còn phải nghi ngờ gì nữa.
Chàng bảo Mùi:
"Bây giờ tôi mới hiểu tại sao lúc nãy cô hỏi tôi ăn gì bây giờ. Nhà đi vắng
cả, chắc không nấu cơm. Bây giờ cô bảo u già đi mua bún và rau cần".
"Cá nữa chứ".
"Cá không cần. Bây giờ tôi ra sông câu, câu lấy cá ăn mới ngon".
Mùi tươi hẳn nét mặt:
"Phải đấy đi câu. Hôm nay em cũng đi câu".
Rồi nàng gọi u già, bảo đi mua bún, nàng bảo u già sang mua bún của bác
hai Lộ tận bên Phủ Lệ - vì bún bác ta ngon - Cái cớ chính là nàng muốn u
già đi vắng lâu hơn. Lúc đưa u già ra cổng, nàng nói riêng với u già:
"U nhớ mua cả cá nữa nhé!"
U già cười:
"Rõ cô lẩn thẩn. Nấu canh bún cá mà không mua cá thì mua gì?"
Mùi cũng cười:
"Sợ u quên".
U già đi khỏi, nàng còn nghe thấy tiếng u lẩm bẩm một mình qua dậu dâm
bụt:
"Nấu canh bún cá mà lại quên mua cá. Sao không dặn nhớ mua cả bún
nữa".
Nàng từ từ đóng cổng và cài then. Rồi nàng lại ngửng nhìn nắng rung trong
lá tre. Nàng đi vào, thật nhẹ gót để khỏi đánh thức bà Cai. Căn nhà như yên
lặng hẳn đi. Lúc rẽ sang con đường gạch bát tràng, nàng ngừng lại hồi hộp,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.