XÓM CẦU MỚI - Trang 325

người phải ngồi cạnh nhau. Ánh nắng và bóng lá tre rung rung trên mặt
sông. Vừa có ánh nắng lại vừa có bóng râm nên Siêu thấy người mình vừa
mát vừa ấm. Chàng nhìn Mùi:
"Cô còn lạnh nữa không? Sao không mặc thêm áo".
Mùi cũng quay mặt lại:
"Không sao anh ạ. Bây giờ ngồi ngoài nắng ấm, em thấy trong người dễ
chịu lắm".
Siêu định tìm câu chuyện nói nhưng không tìm được chuyện gì cả. Hai
người lại yên lặng. Một lúc lâu, Siêu giơ tay chỉ cho Mùi nhìn chuyến xe
lửa ở tận chân trời. Chuyến xe lửa chỉ như một vết đen và trông như không
động đậy. Có một làn khói trắng từ chiếc tàu bay lên. Siêu nói:
"Này, cô lắng tai mà nghe sắp có tiếng còi".
Mùi lắng tai và quả nhiên có tiếng còi ở đằng xa đưa lại. Nàng ngạc nhiên:
"Sao anh biết. Hay là anh nghe thấy nó trước em".
"Cô ngớ ngẩn lắm".
"Thế à anh? Thế sao anh biết".
"Thế này nhé! Khi họ kéo còi thì khói trắng phun ra. Ánh sáng chạy nhanh
thành ra mình trông thấy khói trước, tiếng còi chạy chậm thành đến sau. Cô
đã hiểu chưa?"
"Tiếng nó cũng biết chạy à?"
Thế rồi Siêu giảng giải cho Mùi nghe về tiếng nói, về các luồng sóng tiếng
và cả về sấm chớp. Nhưng chàng nghĩ, được một hôm chỉ có mình chàng ở
nhà với Mùi, hai người lại ngồi sát cạnh nhau ở chỗ khuất có nắng gió;
trước mặt, nước lăn tăn gợn sóng mà lại nói đến toàn những chuyện sóng
tiếng và sấm chớp. Chàng muốn xoay câu chuyện về những thứ gì êm dịu
hơn. Chàng muốn nói đến việc chồng con của Mùi để dò ý nàng đối với
mình ra sao:
"Mươi năm sau, bao nhiêu sự thay đổi, cô đã đi lấy chồng, ở một nơi xa lạ
nào không biết. Nếu lại về đây ngồi đúng vào chỗ này thì chắc lại thấy cái
khói trắng và tiếng còi đúng như hôm nay".
Không thấy Mùi nói gì, chàng lại tiếp theo:
"À! Sáng nay tôi đã vẽ xong cho cô cái chuồng công rồi đấy".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.