XÓM CẦU MỚI - Trang 340

Nhưng Siêu cũng cứ đòi cầm đèn và Mùi cứ cố từ chối. Đi qua mấy cái
chum, Siêu bảo Mùi giơ đèn rồi nhìn vào trong. Mùi hỏi:
"Anh muốn uống nước chè".
"Kể thì cũng khát, nhưng... cô đưa đèn tôi".
Chàng lại có cớ nắm lấy tay Mùi:
"Cô ra bể nước đổ vào chum cho đầy. Chum cạn nước thế này thì trôi mất".
Mùi thấy Siêu nói phải và nghĩ chi li từng tí, đưa đèn cho Siêu cầm, ra bể
múc nước đổ vào chum. Đổ được mấy gầu, mồ hôi ra ướt cả người, bỗng
nàng ngừng lại, nhìn Siêu:
"Anh đứng yên như ông tướng. Anh ra mà múc nước để em cầm đèn cho".
"Cô hay phân bì lắm".
"Em mỏi tay lắm rồi".
Nói thế nhưng nàng cũng cứ tiếp tục múc nước và đổ đầy được cái chum.
Siêu nói:
"Thế này thì cái chum không bao giờ trôi được nữa".
"Thế ngộ nước lên cao ngập chum".
"Nếu nước lên cao ngập chum thì cái chum lại càng không trôi được nữa".
Siêu vào bếp nhìn quanh một lúc. Mùi rút ở mái nhà xuống một bó lạt.
"Lạt đây anh ạ".
"Ừ thế thì cô buộc cái chạn này lại. Buộc xong, bao nhiêu nồi niêu ở dưới
đất cô đặt nó lên cao".
Một lúc sau, không thấy còn cái gì có thể trôi được, Mùi nói:
"Thế là xong".
Siêu thở hắt ra một cái, tiếp theo:
"Thế là xong. Gớm cầm đèn mỏi rừ cả tay".
Mùi cũng thở nhẹ một cái để cho trong lòng hết hồi hộp. Bây giờ có sang
hiên cũng là một sự tự nhiên lắm. Nàng thấy trước cả cái thú một đêm thức
với Siêu mà chung quanh thì có nước lụt bao phủ; nàng lại mong khi đã đến
hiên rồi, nước lại lên to hơn, to mãi, và nàng lặng người một lúc lâu ngẫm
nghĩ.
Cây đèn con để ở bực cửa nhà trên đã tắt. Siêu giơ cao đèn soi cho Mùi đi.
Hai người không bảo nhau nhưng đều tiến về phía vườn. Hai người lội lóp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.