XÓM CẦU MỚI - Trang 341

ngóp. Mùi vừa đi vừa nghịch giơ chân khoắng nước. Ra đến chỗ gốc cây
nhãn, Mùi thấy nước chẩy mạnh và đứng lại:
"Em sợ quá".
Rồi nàng vịn vào vai Siêu. Siêu dịu giọng nói:
"Cô cứ đi".
Chàng nắm lấy cánh tay Mùi dắt nàng:
"Sao chỗ này nước lại chẩy xiết thế anh nhỉ".
"Vì chỗ này không vướng nhà".
Tuy chỗ ấy nước có chẩy mạnh nhưng cũng không đủ để Mùi đi lẩy bẩy và
run sợ đến như thế. Nàng ngả cả người nàng vào người Siêu để chàng vực
đi.
"Chỗ này có cái rãnh sâu, cô ạ".
Mùi đứng dừng lại:
"Thôi em sợ lắm, em chịu thôi. Quay về đi anh".
"Có gì mà cô sợ thế. Cô em gái tôi nhát quá".
Siêu nói vậy rồi ôm chặt ngang lưng Mùi, nhấc hẳn người nàng lên và đưa
nàng sang được qua cái rãnh. Sự thực chàng cũng không nhớ rõ là cái rãnh
có ở chỗ ấy không,nhưng chàng cũng không vì thế mà ngượng khi ôm lấy
người Mùi và vì chàng đã định tâm từ trước nên lúc ôm lấy người Mùi
chàng đủ tĩnh tâm để nhận thấy cái thú được ôm chặt lấy Mùi trong tay
mình một lúc, cũng thú như là ôm để hôn nàng nhưng chỉ thiếu cái hôn.
Đến nơi, Mùi đứng lại rửa chân:
"Ở đây lại cao hơn bên nhà. Bên nhà ngập thì sang đây cũng tiện".
Nàng đi rón rén rồi đến ngồi ở giường, hai chân bỏ thõng không chạm đất,
ống quần vẫn vén cao ngang đầu gối:
"Ồ, em quên không đem guốc".
"Cô lấy guốc tôi mà đi".
Chàng ngồi xuống với đôi guốc đặt cạnh chân Mùi; bỗng chàng yên lặng
nhìn hai chân ướt nước của Mùi một lát, hai bàn chân nhỏ xinh và cái bắp
chân tròn tròn và chàng nghĩ nếu được ôm lấy hai bàn chân lúc đó mà hôn
chắc cũng thích như là hôn môi nàng. Chàng với cái khăn lau giắt ở chân
giường và lúc cúi, mặt chàng gần sát vào hai chân của Mùi, chàng biết là có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.