XÓM CẦU MỚI - Trang 343

"Không phải tôi lo cho vườn rau của cô đâu, vườn rau đằng nào cũng hỏng
rồi".
Mùi hỏi:
"Lo gì cơ anh? Mà anh cũng biết lo cơ à?"
"Cái cầu gẫy".
Mùi mỉm cười vì thấy độ này Siêu hay nhắc đến chiếc cầu luôn.
"Nhưng nước có chẩy mạnh gì đâu mà anh lo cầu gẫy".
Nàng mỉm cười rồi nói tiếp theo:
"Chẩy cũng có hơi mạnh đủ để làm trôi em đi nhưng không đủ mạnh để trôi
được cái cầu".
"Cô không hiểu. Không phải sợ nước mạnh. Nếu chỉ có nước không, không
sợ. Nhưng một bên thì móng nhà, một bên thì đường cao ngăn nước lại, bao
nhiêu bèo, rác, gỗ đều đến tụ lại ở bên trên cầu, cái nguy ở chỗ đó".
Mùi lại hỏi:
"Thế cầu gẫy thì làm sao. Cầu gẫy thì sở Lục Lộ mới chữa lại thành cầu
mới chứ".
"Cô ngớ ngẩn lắm. Họ đã nhầm một lần, họ không ngu đến nỗi lại nhầm lần
nữa. Nếu cầu mà gẫy thì là xong".
"Xong cái gì cơ anh".
"Xong cả cái Xóm Cầu Mới này. Cầu gẫy thì không ai sang đây cân gạo
nữa".
Thấy Mùi cau mũi như muốn cãi lại, chàng nói luôn:
"Cô đừng cãi, không ai dại gì sang tận đây cân rồi phải chở hàng chục bao
gạo qua đò; mà cô, rồi cô cũng hết cả mong ở cân gạo để làm giầu và để
nuôi chim công. Nước lụt và cô phải nhớ là vùng này sở dĩ được mùa luôn
mấy năm là nhờ các vùng cao bị hạn hán. Nước lụt, vùng này cũng hết cả
gạo mà cân. Ông Đường Kế Nghiêu..."
Nghe tiếng Đường Kế Nghiêu, Mùi thoáng nhớ lại hôm thức với Siêu và
uống rượu say năm ngoái. Nàng hỏi Siêu:
"Vợ ông ta tên gì nhỉ?"
"Ai biết được tên vợ một ông Tổng đốc bên Tàu. Mà sao óc cô loăng quăng
thế. Hỏi tên vợ ông ta làm gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.