XÓM CẦU MỚI - Trang 344

"Thế sao độ nào anh lại bảo là em giống vợ ông ta".
Siêu ngơ ngác:
"Tôi bảo cô giống vợ ông ta? Tôi biết thế nào được mặt vợ ông Tổng đốc
tỉnh Vân Nam. Cô mơ ngủ à?"
"Anh không nhớ à? Hôm em mặc cái áo ba-đờ-suy của anh năm ngoái..."
"À, đấy là ông Đường Minh Hoàng, vua bên Tàu đã chết hai nghìn năm nay
rồi".
Mùi cười:
"Anh không biết mặt ông Tổng đốc Vân Nam, sao anh lại biết được mặt vợ
một ông vua đã chết hai nghìn năm?"
Siêu nói:
"Vì vợ ông Đường Minh Hoàng là một người đẹp tuyệt thế..."
Mùi ngắt lời:
"Thế mà em giống vợ ông ta".
Siêu nhìn Mùi có vẻ ngắm nghía một lúc lâu rồi gật gật đầu:
"Nhưng mà thôi, bây giờ nói chuyện ông Đường Kế Nghiêu. Ông Đường
Kế Nghiêu khác; ông này là Tổng đốc tỉnh Vân Nam; tỉnh ông ta mất mùa
luôn nên ông ta cần mua gạo bên ta chở sang mà vì thế độ này việc cân gạo
mới thịnh vượng thế. Ông Đường Kế Nghiêu vẫn mua gạo thật nhưng vùng
này thì không có gạo mà bán nữa. Hết cân gạo thế là hết một nửa Xóm Cầu
Mới. Hàng bánh cuốn và nước chè của cô cũng mất một nửa số khách hàng.
Chị Bé sẽ thất nghiệp. Hiệu thuốc đau mắt cũng mất hết cả khách hàng ở
bên kia cầu. Tiện cầu thì họ đến đây mua thuốc, nếu phải qua đò thì họ sẽ
đến mua cả thuốc ở hiệu Thụ Đức ở phố Phủ. Bà Ký Ân nếu không xoay
nghề khác thì cứ nuôi sáu cô gái ấy cũng sẽ hết dần cả vốn. Bác Huệ, lão
Nhai, Hai Liên, mẹ Liễn cũng hết cả cách sinh sống. Lại còn các thuyền
buôn gỗ, củ nâu, nồi đất..."
Mùi mỉm cười nhìn Siêu ngạc nhiên. Đến ở đây gần một năm trời, thỉnh
thoảng mới ra phố chơi, cả ngày cứ chúi mũi vùi đầu vào sách, vào các
thuốc hoá học, óc vớ vẩn như ở trên cung trăng thế mà lại để ý đến cả bên
Tàu mất mùa có liên can đến việc cân gạo của nàng, lại để ý đến đời sống
của cả dân xóm, nhớ rõ tên của những người mà có lẽ chàng chưa biết mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.