XÓM CẦU MỚI - Trang 388

chúng ăn toàn cám, tốn quá cô ạ. Thế còn thầy nó lại cứ đòi chiều nào cũng
uống rượu lấy cớ là nước lụt buồn".
Mùi đưa mắt nhìn bác Lê trai nói:
"Mấy hôm nước lụt cứ để bác ấy uống cho vui".
Nàng thấy bác Lê trai tươi hẳn nét mặt, ngửng nhìn vợ:
"Đấy nghe thấy chưa. Cô Mùi đã bảo thế".
Mùi thấy cả nhà từ bác Lê gái trở xuống ai cũng có cớ để vui vẻ chỉ trừ bác
Lê trai nên Mùi nói câu ấy để làm vui lòng bác ta. Bây giờ thì ai cũng vui
cả. Trước khi đi Mùi nói thêm nhưng hạ giọng để bà Ký Ân không nghe
thấy:
"Hai bác cứ tin ở tôi. Sở Lục Lộ sắp bắc cầu mới, cầu sắt không lo gẫy
nữa".
Mấy hôm trước hai bác Lê và Nhỡ đã ngồi bàn mãi về việc mua một chiếc
thuyền cũ để Nhỡ chở đò qua sông và nghĩ chỉ có Mùi là có thể cấp vốn để
mua thuyền, nhưng thấy Mùi có vẻ vội vàng nên hai bác không dám nói,
đợi nước cạn Mùi ra hàng hãy tính đến. Vì thế khi nghe Mùi nói sắp làm
cầu sắt, hai bác hơi thất vọng:
"Chúng cháu lại chỉ mong không bao giờ có cầu mới, như thế thằng Nhỡ
chở đò kiếm được tiền mà công việc lại nhẹ nhàng".
Mùi nói:
"Ừ nhỉ, ý ấy hay đấy. Mai anh Nhỡ vào tôi sẽ hỏi thêm. Bây giờ tôi phải đi
kẻo bà Ký đợi".
Lúc thuyền đi ngang qua xóm, Siêu lại thấy diễn ra cái cảnh các đầu thò ra
hai bên phố và đầu nào cũng kêu:
"Kìa cô Mùi, cô Mùi ra, lâu lắm mới gặp lại cô".
Bà Ký Ân thì không lấy thế làm khó chịu vì lúc nãy bà cũng đã dạo thuyền
qua phố một lượt và cũng đã được dân xóm hoan nghênh tương tự như thế.
Bẩy tám hôm tù hãm nên có việc gì hơi lạ cũng khiến họ nhao nhao lên.
Siêu vì không biết chỗ đó nên yên trí là Mùi được dân xóm yêu quý đặc
biệt và đón nàng như đón một ông Huyện thanh liêm; Mùi là ông Huyện
còn chàng và bà Ký Ân là hai tên cầm lọng đi hầu. Nhưng Siêu cũng ngầm
thấy thích vì người nào cũng vậy, sau khi hoan hô Mùi xong thì lại chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.