XÓM CẦU MỚI - Trang 57

"Em quên."
Từ hôm ấy Mùi cứ đưa tiền mà không bao giờ hỏi nữa nhưng Mùi không
biết rõ Triết tiêu những gì; đưa ít quá thì Mùi sợ em thầm chê ít mà đưa
nhiều quá lại sợ em tiêu phí mà nàng cũng tiếc tiền thành thử nàng phải
dùng cái lối đưa thất thường cho khỏi thành lệ, lúc nhiều lúc ít không
chừng.
Mùi mở hộp lấy ra hai hào đặt ở thành bể:
"Em cầm lấy mà tiêu, hôm qua chị được món lời."
Chưa bao giờ trong một ngày nàng đưa em nhiều thế để tiêu vặt. Nhưng vì
có cái mừng nhận được tin Siêu sắp về nên nàng không mảy may tiếc tiền.
Nàng thấy Triết đưa mắt nhìn hai hào bạc rồi nói khẽ, mặt vẫn cúi xuống:
"Chị cho em thêm hai hào nữa."
Mùi ngạc nhiên nhìn em rồi sợ em hiểu lầm là mình ngạc nhiên vì khó chịu,
nàng mở hộp, mở vội vàng lấy ra đồng hào ván đặt xuống thành bể. Nàng
nhận ra là nếu Triết có xin thêm năm hào hay một đồng nàng cũng đưa
ngay, không chút tiếc rẻ mà lại vui sướng nữa. Cái vẻ rụt rè của Triết lúc
xin thêm tiền (một việc chưa bao giờ có) đã tỏ ra cho nàng rõ là Triết đã
cần đến tiền như thế là em nàng tất phải có một thú vui riêng, mặc dầu nàng
không biết thú vui ấy thuộc loại gì mà nàng cũng không bao giờ hỏi em cho
biết rõ.
Thực tình nàng cũng muốn ra qua vườn rau xem luống cải, nhưng vì u già
đã có ý nghĩ nàng, nếu ra vườn sau tất sẽ tỏ ra là u già hoàn toàn nghĩ đúng
mà nàng chỉ hoàn toàn vờ vĩnh.
Đợi đến lúc ra đến cổng, nàng mới quay mặt vào nhìn u già, mỉm cười và
nháy u một cái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.