XÓM CẦU MỚI - Trang 76

Bé gắp bánh ra đĩa vui sướng nhìn Đỗi ăn, Đỗi chưa bao giờ được ăn thứ
bánh ngon như thế.
Đỗi đi rồi, Bé lần hầu bao lấy sáu xu rón rén đặt ở cạnh đĩa, rồi lại nhặt lên
và cho xu vào khe hòm thu tiền của cô chủ, cố ý làm cho những đồng xu
rơi kêu to để mọi người chung quanh nghe thấy.
Lần thứ hai Đỗi đến thì gặp lúc có cả cô Mùi và Bé ở cửa hàng. Chàng khó
chịu vì có cô Mùi ở nhà; nhưng đã trót rẽ vào cửa hàng mất một bước và
thấy cô Mùi đã biết là mình định vào cửa hàng rồi nên chàng không dám
quay ra. Trong khi Đỗi uống nước, Bé khó chịu thấy Mùi cứ nhìn Đỗi
không chớp mắt, Bé nghĩ thầm:
"Hay cô ấy biết rồi."
Bé lại thấy tự nhiên Mùi mỉm cười nhìn Đỗi rồi lại nhìn Bé một cái. Bé
thấy hai tai nóng bừng. Mùi nói:
"Tôi trông bác quen quen?"
Đỗi chưa kịp trả lời thì Mùi lại nói tiếp:
"À phải rồi, bác chở đò ở bến Trò."
Nàng vừa nhớ lại trước đây đã lâu lắm đi qua bến đò Trò, thấy người chở
đò có nhiều tôm, nàng có hỏi chuyện và chính nàng bảo Bé đến mua khi
nào thiếu tôm. Nàng chỉ vào Bé:
"Chị này vẫn sang mua tôm của bác luôn."
Nàng gọi Bé và làm Bé giật mình:
"Chị vẫn sang mua tôm của bác ấy có phải không? Thế sao bác ấy vào mà
không chào hỏi gì cả. Chị này lạ quá."
Đỗi đáp hộ Bé:
"Tại chị ấy đau mắt, không nhìn thấy."
Chuyện xẩy ra chỉ có thế thôi nhưng ngay chiều hôm sau đợi Mùi trở về
nhà, Bé chạy vội sang bến đò Trò mặc dầu hôm ấy nhà có tôm. Nàng bảo
Đỗi giọng như cự:
"Đừng đến nữa."
Đỗi cũng gắt, đáp lại:
"Thế sao lâu không đến?"
Thế là hai người đã ngỏ tình yêu cho nhau biết mà không ai định tâm cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.