XÓM CẦU MỚI - Trang 84

nàng; nàng đã làm cho bà Ký Ân bứt rứt để báo thù bà mà bà không dựa
vào cớ gì để giận nàng được.
Nàng vừa sực nhớ là bà Ký Ân quên không ăn trầu và nàng cũng quên đứt
không mời bà ăn trầu như mọi lần. Mùi nhìn theo bà Ký đi về phía chợ;
bỗng nàng cau mũi:
"Nói thế nào với ông cụ bây giờ."
Nàng bực mình và tự trách mình nhanh nhẩu đoảng chưa chi đã nói ngay
với cha là thuê được nhà của ông Hai Vinh mà lại nói cả số tiền thuê là hai
đồng một tháng. Mùi thấy ngưa ngứa ở gáy và cho tay lên gãi và càng gãi
càng ngứa thêm.
Chợt thấy ông Ninh Ký đương thố lố hai mắt lồi nhìn mình, Mùi lẩm bẩm:
"Người ta đương bực mình đây. Nhìn cái gì?"
Nhưng Mùi không quay mặt đi nhìn ra chỗ khác như mọi lần: nàng nhìn
thẳng vào mặt ông Ninh Ký không chớp và mắt nàng cũng cố mở to như
mắt ông Ninh Ký. Nàng cứ nhìn như thế cho đến lúc ông Ninh Ký chịu
thua phải cúi mặt xuống.
"Xem nào, còn nhìn nữa không nào."
Mùi gọi Bé lên:
"Chị trông hàng, tôi phải về nhà có tí việc cần."
Mùi về nhà không phải để báo cho ông Lang biết không thuê được nhà nữa,
tin ấy nàng muốn để chậm lại càng lâu càng hay. Bao giờ cũng thế, hễ khi
nào có việc bực mình là Mùi về thẳng nhà rồi ra vườn xới rau nhặt sâu để
không nghĩ ngợi gì nữa.
Mùi về đến cổng nhà, gặp ông Năm Bụng đương đứng nấp sau dậu dâm
bụt. Ông Năm thấy Mùi về, mừng rỡ nói:
"May quá."
Mùi nhìn vào bụng ông Năm Bụng, hiểu ý và mỉm cười nói:
"Ông cứ vào không sợ gì."
Không sợ đây tức là không sợ chó. Ông Năm Bụng có cái tài giắt ở bụng
tới năm chai rượu lậu mà lúc đi vẫn ngang nhiên như trong bụng không có
chai nào; dẫu những người đã biết chắc chắn là ông có rượu ở bụng nhìn
cũng chỉ thấy bụng ông hơi phình một tí thôi. Có một lần đương đi ở phố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.