XỨ TUYẾT - Trang 110

Sự xuất hiện của Yoko đã khiến Shimamura và Komako hết sức nhạc

nhiên, khiến cho cả hai không chú ý mình đứng quá gần chuyến tàu hàng,
nhưng tiếng rung chuyển ầm ầm của nó đã khiến họ trấn tĩnh lại. Và bây
giờ, không còn là tiếng đoàn tàu chuyển động nhỏ dần mà là tiếng của
Yoko, giọng nói rung lên lưu lại trong tai họ, thứ tiếng của tình yêu trong
sáng nhất.

- Em trai tôi đó, - nàng nói thêm, mắt dõi theo đoàn tàu đã đi xa.

- Không biết tôi có nên ra tận ga không nhỉ?

- Tàu nào có đợi? - Komako cười trả lời.

- Có thể lắm.

- Tôi đến đây không phải để thăm mộ Yukio, chị biết đấy!

Yoko khẽ gật đầu thừa nhận, có vẻ chần chừ một chút rồi quỳ trước mộ.

Komako đứng thẳng, quan sát nàng.

Shimamura đã quay sang ngắm bức tượng Jizgo. Tượng có ba gương mặt

dài, thêm đôi cánh tay ngoài hai tay khoanh trước ngực.

- Tôi phải đi uốn tóc đây, - Komako nói thêm với cô Yoko đi xa dần,

bước lên một bờ ruộng cao.

Có một thói quen từ xa xưa ở xứ tuyết là đem lúa ra phơi, bó những bó

lớn chúc ngọn xuống, treo trên những sào bằng tre hay bằng gỗ, xếp thành
nhiều tầng giữa hai thân cây. Vào khi gặt rộ, những tầng lúa chất nặng và
đầy tạo thành một bức tường lúa xanh.

Trên đường Komako và Shimamura trở về làng, nông dân đang gặt lúa và

phơi lúa. Cử chỉ thành thục với nhịp chân nhún nhịp nhàng, một cô gái mặc
bộ hamaka, đung đưa và ném một bó lúa cho người đứng trên cô, anh ta rẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.