XỨ TUYẾT - Trang 44

Quỳ đằng trước tấm gương ở cạnh giường, cô vẫn còn nói rằng trời đã

sáng rõ và cô phải về thôi.

Shimamura đưa mắt nhìn về phía cô, nhưng bằng một cử chỉ đột ngột,

anh lại đặt đầu xuống gối: cái màu trắng ở tít sâu trong gương, đó là màu
tuyết, ở giữa đỏ rực lên màu đỏ của đôi má người đàn bà trẻ. Vẻ đẹp của sự
tương phản ấy cực kỳ trong sạch, nó vô cùng dữ dội vì nó sắc nhọn và sống
động.

Shimamura tự hỏi không biết mặt trời đã mọc chưa, vì tuyết bỗng sáng

rực thêm nữa trong gương, chẳng khác gì ở đó có một đám cháy băng giá.
Bị sấp bóng, màu đen của mái tóc người đàn bà trẻ hình như không sâu như
trước, mà lại ẩn hiện những sắc thái của màu tím.

Có lẽ để tránh bị tuyết làm tắc, nước ở các phòng tắm được tháo đi theo

một đường rãnh chạy sát tường quán trọ. Ở đằng trước lối vào nước chảy
loang ra thành một vũng rộng giống như một cái ao nhỏ. Trên những tấm lát
dẫn đến cửa, một con chó đen to đang uống nước. Một dãy những thanh
trượt tuyết chắc hẳn vừa được lấy ở kho ra hong đang chờ khách mượn. Ở
đó thoang thoảng mùi mốc, mùi này rất dịu và như hơi ngọt bởi làn hơi ở
vũng nước nóng bốc lên. Những đám tuyết từ trên các cành bá hương rơi
xuống mái nhà tắm tạo thành những khối bẹt chẳng ra hình thù gì, gần như
di động, gần như ấm áp.

Khoảng cuối năm, con đường biến mất hẳn dưới tuyết, ngập lút trong các

đống tuyết. Để đến được các buổi dạ hội, cô phải đi một đôi ủng cao bằng
cao su, phải mặc ở ngoài kimono một chiếc "quần miền núi" xấu xí và thêm
một tấm áo choàng nặng nề, lại còn phải trùm khăn để bảo vệ mặt. Lúc này,
tuyết đã dày hơn ba mét và suốt mùa đông sẽ vẫn như thế. Cô đã nói với
anh tất cả những điều đó và Shimamura nhớ lại những lời khi anh đi xuống
làng theo con đường ban sáng, lúc trời mới rạng, cô đã chăm chú nhìn từ
cửa sổ căn phòng quán trọ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.