- Em bị ngã rồi. Nhưng nói chung, hôm nào uống rượu quá nhiều, em
chui vào kotatsu dưới nhà và ngủ luôn ở đó.
Vừa nói cô vừa luồn tay vào kotatsu của cô xem đủ ấm không, rồi cô lập
tức xuống dưới kiếm lửa. Shimamura tò mò, quan sát căn phòng, anh thấy
chỉ có một cửa sổ nhỏ ở hướng nam, nhưng giấy bịt ở cửa sổ khá mới, nên
nắng vẫn lọt vào phòng được. Các mặt vách đều được dán rất khéo khiến
căn phòng giống như một chiếc hòm cũ bằng giấy. Phía trên đầu là mái,
không có trần và mái nhà dốc tuột xuống ngang cửa sổ gây một cảm giác
buồn bã cô đơn. Bất giác Shimamura tự hỏi không biết bên kia lớp vách của
căn phòng bé xíu, chót vót giữa không trung này là cái gì và anh cảm thấy
khó chịu như thể anh đang ở trên một cái ban công kín mít lơ lửng giữa trời.
Sàn gỗ và các vách ngăn tuy cũ kĩ nhưng cực kỳ sạch sẽ.
Và bỗng anh buồn cười khi nghĩ rằng ánh sáng xuyên thấu vào cơ thể
sống động của Komako trong căn phòng nuôi tằm này cũng như nó xuyên
thấu vào thân những con tằm trong và mờ.
Tấm phủ lò sưởi kotatsu cũng được làm bằng loại vải bông kẻ sọc dùng
để may những chiếc "quần miền núi". Cái tủ nhiều ngăn khá đẹp, đóng bằng
gỗ quý, có vân và nhẵn bóng, anh nghĩ có lẽ đó là một thứ đồ kỉ niệm
những năm cô ở Tokyo. Ngược lại, chiếc bàn trang điểm tầm thường lại
tương phản hẳn, rất quê kệch, trong khi cái hộp đựng đồ khâu vá của cô lại
màu đỏ lộng lẫy, toát lên vẻ sâu thẳm và ấm áp đầy quyến rũ của những đồ
sơn mài cao cấp. Trên vách, có một cái giá gồm nhiều ngăn nhỏ chồng lên
nhau ở tấm rèm mỏng bằng vải len nhẹ, chắc cô dùng để đựng sách.
Chiếc kimono cô mặc tối qua treo trên vách, hai tà áo mở ra để lộ lớp lụa
đỏ tươi của áo trong.
Komako nhanh nhẹn trèo lên thang, đem theo một xẻng than nóng.