XỨ TUYẾT - Trang 57

bờ thác nước phía dưới bãi trượt tuyết đã trải một mảng đen xung quanh
ngôi đền.

Shimamura cảm thấy mỗi lúc một buồn, mỗi lúc một khổ sở, ngột ngạt

bởi ý nghĩ về sự vô ích và trống rỗng. Thành thử khi Komako bước vào,
anh thấy cô như một tia sáng ấm áp trong đêm trường của anh.

Ở quán trọ có một cuộc họp để thông qua chương trình mùa trượt tuyết

tại địa phương, và cô được mời đến buổi dạ hội tiếp đó, cô vừa nói với anh
như vậy vừa nhanh nhẹn luồn hai tay vào lò sưởi kotatsu. Lát sau, cô vuốt
má anh một cách tế nhị.

- Chiều nay anh xanh xao quá!... Lạ thật!...

Cô dùng hai ngón tay khẽ véo má anh rồi kéo làn da mềm mại ở má anh

như thể để lột một chiếc mặt nạ khỏi mặt anh.

- Đừng có ngốc thế anh! Anh đang phiền muộn thì phải...

Shimamura nghĩ rằng cô đã hơi say.

Nhưng khi cô quay lại sau buổi dạ hội, thì đó là để ngồi xệp xuống trước

gương với một vẻ gần như cô diễn tả sự say rượu, dưới một hình thức châm
biếm.

- Em không hiểu gì cả. Hoàn toàn không hiểu gì cả... Ối! Cái đầu của

em... Cái đầu khốn khổ của em! Em đau quá... Đau như búa bổ ấy. Em phải
uống nước. Kìa! Cho em một cốc nước.

Cô áp chặt hai tay vào thái dương day lấy day để, mặc kệ mái tóc chải

cao lên rất nghệ thuật. Rồi cô đứng dậy và với những động tác nhẹ nhưng
chính xác, cô dùng kem tẩy xoa bóp mặt để lau sạch lớp phấn trắng dày. Má
cô đỏ rực. Tuy nhiên, bây giờ Komako hình như lại vui thích với chính cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.