XƯNG TỘI TRƯỚC BÌNH MINH - Trang 10

— Ai nấy đứng yên!... Chỉ một cử động, tôi sẽ bắn ngay! Mọi người phải

biết tôi sẽ bắn… Tôi sẽ bắn bởi tôi không còn lựa chọn nào khác!

— Phải… phải… Tôi cũng nghĩ vậy.

— Ông cũng biết tôi chờ ở ông điều gì. Thử xem ông có giữ nguyên tắc

của ông nữa hay không, ông Richardson!

Khi Douglas Bennet xuất hiện trở lại tại cổng sắt ngôi biệt thự, có một

tiếng hét hãi hùng. Ông nói với các nhà báo, trong khi tiến lại gần xe hơi,
mũi súng vẫn kê ngay thái dương Stanley:

— Tôi bắt cóc con trai của ông Richardson. Ông ta sẽ gặp lại con mình

nếu bọn bắt cóc thả con tôi. Nếu bọn chúng giết chết Jimmy, tôi sẽ giết chết
Stanley!

Trung uý Oswald và các nhân viên cảnh sát khác không ai dám can

thiệp… Douglas Bennet vô xe, rồ ga biến mất.

* * *

Căn lều nhỏ thuộc một vùng hẻo lánh bang California. Địa điểm ít người

biết và khó phát hiện. Đó là nơi Douglas Bennet từng chơi trò cao-bồi và
dân Da đỏ khi ông còn là một chú nhóc. Ông dùng nơi này để trú ẩn cùng
với Stanley. Cậu bé giờ đây ngồi trước mặt ông, vẻ mặt không biểu lộ cảm
xúc gì. Douglas, súng ngắn giắt trong dây nịt, mở chiếc radio transistor để
thường xuyên theo dõi những thông tin của sự kiện. Nhưng trong lúc này lại
chẳng có gì mới. Cậu bé Stanley mỉm cười: - Khiếp thật đấy, việc ông vừa
làm ấy mà, ông Bennet!

Douglas Bennet không trả lời. Ông nhìn cậu vẻ tư lự. Cậu bé hỏi:
— Ông nói cháu nghe với, cháu có giống Jimmy không?

— Giống. Giống dữ lắm.
— Ông biết đấy, cha cháu sẽ trả tiền. Ổng có tiền mà.
Bennet hơi ngạc nhiên về sự bình thản của cậu bé:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.