XƯNG TỘI TRƯỚC BÌNH MINH - Trang 129

— Vé đi, không phải vé khứ hồi.
Marge nhìn chiếc vé một lát, vẻ do dự, rồi thình lình cô giật lấy chiếc vé,

xé làm hai. Harry nhún vai, thản nhiên:

— Cô làm vậy thật là ngốc. Tôi sẽ mua tấm vé khác.
Marge đổi giọng, như muốn thuyết phục gã đàn ông:
- Nghe em nè, Harry. Chúng ta đã từng tranh cãi…

Harry cắt ngang:
— Cô tưởng tôi không biết sao? Phải, rất thường. Và chính vì vậy tôi

muốn cắt bỏ hết, ngay lập tức cho rảnh nợ.

Marge đưa mắt nhìn tấm vé đã bị xé mà vẫn còn giữ nơi tay. Rồi cô lại

ngẩng đầu:

— Harry, anh thật đã quyết định như thế sao?
Harry vừa gật đầu, Marge bước ngang mặt gã, nhấc điện thoại lên, quay

số:

— A-lô! Cho tôi xin số 31-00.

Harry vụt chạy tới bên cô, giật điện thoại, ngắt ngang cuộc đối thoại:
— Đó là số của cảnh sát! Đồ ngốc!
Marge lùi lại một bước:

— Có gì quan trọng đâu. Lúc khác tôi gọi lại cũng được thôi.
Harry quay người nhìn ngay mặt cô:
— Nhưng cô muốn nói gì với họ?

Marge mỉm cười, chậm rãi châm điếu thuốc lá:
— Này, anh thử tưởng tượng, tôi đã phát hiện vài ba cú lừa mới đây liên

quan đến anh. Với một người tên Whitey chẳng hạn…

Vẻ mặt Harry đột nhiên biến sắc. Marge vẫn nụ cười nửa miệng trên môi:

— Hẳn việc này nhắc anh nhớ đến một điều gì… Cái tên Whitey ấy –

Harry bất giác đưa lưỡi liếm môi trong khi Marge tiếp – Cách nay vài ba tối

Liên Kết Chia Sẽ

    Just a moment...
** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.