XƯNG TỘI TRƯỚC BÌNH MINH - Trang 130

gì đó, Whitey tới đây. Ông ta muốn anh cung cấp một mặt hàng. Nói thẳng
ra là ma tuý. Ông ta đang cần. Rất cần, nhưng…

Harry gầm lên:

— Đồ đểu. Tôi sẽ tính sổ với thằng ấy!
Marge cười cười:
— Đó cũng chính là câu Whitey nói về anh. Ông ta đòi tính sổ anh vì anh

đã phỗng tay trên.

— Đừng hòng doạ tôi. Nếu nó mở miệng, nó là thằng phải vô nhà đá

trước. Nó thừa biết.

— Nhưng anh có dám chắc anh đã tính toán trước tất cả mọi điều chớ?
— Ý cô muốn nói sao?

— Em nè, Harry. Anh bỏ đi, để mình em ở lại. Anh không nghĩ gì sao?
Harry trợn mắt:
— Cô muốn tố cáo tôi?

— Tại sao lại không? Mọi chuyện giữa hai chúng ta từ nay coi như chấm

dứt, chẳng phải anh vừa nói thế sao? Từ giờ trở đi anh không còn là gì đối
với tôi nữa.

Cô dụi tàn thuốc lá và nhìn ngay mắt Harry:
— Đồ buôn bán ma tuý!

— Ngưng rồi, Marge. Anh thề. Anh đã ngừng buôn bán ma tuý cách nay

hơn một tháng.

Cô gái đưa tay vuốt tóc:
— Anh sợ bị bọn cớm phát hiện, phải không nào?

— Chẳng ai có thể tìm ra chứng cứ để tố cáo anh cả. Anh đã hết sức cẩn

thận – Gã tiến tới gần cô gái, giọng khàn khàn, cố thuyết phục – Chỉ… chỉ
đơn giản do anh biết mình đã lỡ làm điều sai trái.

Giọng cô gái lạnh băng:
— Anh làm tim tôi tan vỡ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.