XƯNG TỘI TRƯỚC BÌNH MINH - Trang 49

— Cô ấy là bạn anh, qua anh mới biết tôi, nên cô ấy không gọi tôi là hợp

lý. Nhưng có chuyện gì mà anh hỏi vậy?

Willie đưa tay lên môi:

— Anh biết Monica đấy. Cô ấy biết giữ bí mật lắm.
— Bí mật gì?
Willie chỉ cười và chuyển đề tài. Monica là bạn gái lâu năm của Willie và

anh từng nhiều lần nói đùa về lễ đính hôn giữa họ. Tôi đã đôi lần gặp cô tại
căn hộ của Willie và nhận xét cô khá dễ thương tuy hơi ranh mãnh. Tôi bảo:

— Anh không còn trẻ nữa, Willie. Mai mốt đây ai chăm sóc anh khi trái

gió trở trời? Nếu anh thật lòng muốn cưới Monica, sao không đưa cô đến
Mexico hưởng tuần trăng mật luôn thể?

- Monica không ưa Mexico.
Tôi không nói nữa, vì tôi cũng có bí mật của tôi. ***

Tôi điểm lại kế hoạch. Monica vẫn ở Florida cho đến giữa tháng Tư. Căn

hộ của Willie bị khoá, tôi giữ chìa khoá. Bưu thiếp anh ta gửi khi đi du lịch
chỉ đánh máy. Vậy Monica sẽ nhận được ít tấm bưu thiếp, cả tôi nữa cũng sẽ
nhận được như vậy.

Việc Willie có thật sự đến Mexico thì ai thèm để ý? Anh ta một mình một

thân, không anh chị em ruột. Họ hàng thân thuộc anh ta ít giao du. Và
chuyện một du khách mất tích tại xứ sở bao la này đâu phải chưa từng xảy
ra? Nay thêm một người nữa mất tích thì có gì là lạ?

Tôi gõ cửa phòng Willie vào quãng nửa đêm chủ nhật, thấy anh ta đang

xếp quần áo vô hai chiếc va-li mới. Anh có vẻ thoáng ngạc nhiên khi thấy
tôi, nhưng trấn tĩnh lại ngay và vui vẻ chỉ cho tôi:

— Giấy tờ và vé máy bay của tôi để ở ngăn này này. Khi chúng ta đến sân

bay tôi sẽ đưa chìa khoá nhà cho anh, vì thế nào anh cũng chở tôi đi, phải
không nào?

Hừ, cũng lại nhờ tôi. Cái gì cũng nhờ đến tôi mà không thèm để ý tôi

đang nghĩ gì, muốn gì. Phen này Willie hẳn sẽ biết, nhưng khi biết thì mọi
việc đã quá muộn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.