XƯNG TỘI TRƯỚC BÌNH MINH - Trang 71

Linh mục Antonio nghe xong, nói để ông suy nghĩ trong giây lát. Có tiếng

xôn xao phía ngoài. Hẳn trời đã rạng sáng và mọi người đang chờ ngài làm
lễ đầu. Ngài ôm đầu khoảng vài phút, rồi từ tốn:

— Đêm qua con đã phạm tội hai lần. Lần đầu là tội giết người. Trước

Chúa, việc người ấy có uống thuốc độc hay không là không quan trọng.
Người phán đoán qua ý định, chớ không phải qua kết quả. Lần thứ nhì con
phạm tội do kiêu ngạo. Chỉ Chúa mới làm chủ cái chết. Khi con người kiêu
ngạo cho mình quyền giết người, dù nhân danh pháp luật, công bằng hay tự
vệ, vẫn là phạm thánh.

Người sau song sắt thì thầm:
— Con điên mất rồi. Mong cha giải tội cho con.
— Con hãy đọc kinh hối lỗi, rồi đi ra theo cửa sau. Đến cửa con nhớ lột

mặt nạ ra để không bị ai chú ý.

* * *

Chờ nghe tiếng xe hơi chạy xa dần, linh mục Antonio mới mở cổng.

Giulia chạy vội tới, vẻ xúc động:

— Thưa cha, vừa có tin buồn gây chấn động, cha đã biết chưa?
— Vậy sao?
— Đức Giáo hoàng vừa từ trần, khi hôm, do chứng huyết tắc.

Phóng tác từ “Cofession à l’aube” của Jean Bommart

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.