Ý TRUNG NHÂN TÌNH CỜ - Trang 269

chú rể nào hết.”

“Ý anh là sao cơ?” tôi hỏi. “Tôi tưởng đây là hôn lễ mà.”

“Không có chú rể.”

“Nhưng…”

Ian lại nhìn sang, mặt đăm đăm.

Tôi nuốt khan. “Ồ. Ồ, trời ơi đất hỡi, Ian ơi. Anh đùa đấy à?”

“Không có chú rể.”

Tôi lục lọi trong ví tìm thiệp cưới mà tuần trước Ian đưa cho mình.

Sự hiện diện chân tình của quý vị được nồng nhiệt chào đón tại hôn lễ

của Laura Elizabeth Pembers và Devin Mullane Kilpatrick, thứ Bảy, tháng
Chín,
vân vân và vân vân.

“Devin là phụ nữ à?” tôi hỏi.

“Ừ.”

“Ôi trời ơi Ian.”

“Phải.” Anh lại liếc sang tôi.

Trong tích tắc, tôi không nói lời nào. Chả trách sao mà anh lúc nào

trông cũng nghiệt ngã! Chả trách sao anh có vấn đề với phụ nữ! Chả trách
sao anh lại không muốn hẹn hò, “Vậy là anh không hề…”

“Không.”

“Mà cô ấy lại không…”

“Không.”

“Làm sao anh…”

“Tôi thấy họ nằm trên giường với nhau, Callie à.”

“Ôi Ian.” Tôi với tay ra đặt lên đùi Ian. Anh liếc xuống, rồi lại ngước

nhìn tôi, mắt lạnh băng. Được rồi. Tôi thận trọng rời tay đi – rõ ràng luật
“cấm đụng chạm” đang trong hiệu lực. Không thể trách anh được. Eo ôi. Vợ
cũ của Ian là người đồng tính.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.