Ý TRUNG NHÂN TÌNH CỜ - Trang 267

đi! Ra đi nào! Cả mày nữa, Bowie. Tôi sẽ lên đường nhanh nhất có thể.” Cơ
bản là đẩy Ian ra khỏi cửa, tôi một lần nữa lại sập cửa trước mặt anh.

“Tôi sẽ rời khỏi đây trong năm phút nữa,” Ian nói.

“Suỵt, anh đấy! Tôi đang ra đây.”

Mười chín phút sau, tôi mở cửa ra. Ian vẫn còn đó, mắt tóe lửa.

“Cảm ơn anh đã chờ. Nhưng bọn mình còn nhiều thời gian mà, phải

không? Tiệc cưới là vào lúc năm…”

“Lễ cưới bắt đầu vào lúc năm giờ, Callie à. Chúng ta sẽ phải mất một

tiếng rưỡi để đến khách sạn, tới đó ta phải làm thủ tục nhận phòng, rồi đi
đến nhà thờ, cách thành phố thêm hai mươi phút đi xe nữa.” Anh nhìn tôi
chằm chằm với cái nhìn nói rõ mồn một là Tôi có thể giết chết cô bằng ngón
tay út của tôi đấy.

“Thế à, anh lái thì mới mất chừng đó thời gian thôi,” tôi nói. “Để tôi lái

cho, rồi chúng ta sẽ đến nơi dư dả thời gian mà.”

“Cô sẽ không lái gì cả,” anh nói.

“Thôi, cố đừng có căng thẳng quá,” tôi nói và liếc qua đồng hồ. “Nếu ta

đi ngay thì vẫn còn kịp đấy. Đừng căng thẳng quá như thế.”

“Một tiếng trước tôi có căng thẳng đâu,” Ian nói qua kẽ răng.

“Ồ, chờ đã, tôi quên mất cái này,” tôi nói và phóng ngược vào phòng.

Hẳn là Ian đã gầm gừ, nhưng mà vài giây sau tôi đã trở ra mang theo một đĩa
CD. “Tôi đã chép cho chúng ta một danh sách nhạc nghe khi lái xe.”

“Vào xe ngay trước khi tôi bóp cổ cô,” Ian nói.

“Đấy là lời lãng mạn mà anh nói với người anh hẹn hò à?” tôi hỏi khi

đi trước Ian xuống cầu thang. “Thật chẳng lãng mạn gì cả.”

“Cô không phải người tôi hẹn hò,” Ian nói, hoàn toàn nghiêm túc.

“Chào nhé ông nội! Cảm ơn đã phá hỏng ngày hôm nay của cháu!” tôi

gọi với qua cửa bếp.

“Không có gì. Vui vẻ nhé,” ông đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.