Ý TRUNG NHÂN TÌNH CỜ - Trang 266

“Hai phút!” tôi nói dối. Dao cạo. Dầu gội. Dầu xả, mút tạo độ bồng,

kem tạo kiểu, keo phủ, dầu dưỡng bóng.

Tôi giật phăng bộ đồ mặc ở nhà, nhảy vào dưới vòi sen và đổ xà phòng

ra, gội đầu, bôi chút dầu xả lên tóc. “Đến khách sạn chúng ta mới thay đồ
phải không?” tôi hỏi vọng ra.

“Tôi không nghe được cô nói gì đâu.”

Tôi cau mày, bụng biết là anh đang bực mình. “Chúng ta sẽ ghé qua

khách sạn trước khi đến dự hôn lễ, phải không nào?” tôi gào lên.

“Phải.”

Tôi nhảy dựng. Giọng nói của Ian nghe gần hơn nhiều. “Anh đang ở

trong phòng ngủ của tôi ấy à?”

“Phải.”

Then cài cửa phòng tắm của tôi đã hỏng… chỉ là một sự bất tiện nho

nhỏ, trừ phi có một người đàn ông trong phòng ngủ. Việc anh sẽ nhìn thấy
tôi trần như nhộng chỉ là chuyện nhỏ… Chờ đã nào. Ian. Phòng ngủ của tôi.
Lẽ đương nhiên, hôm nay tôi chưa dọn giường, rồi có chừng tám bộ váy, bảy
cái áo ngực cùng quần lót với lại… eo ôi! Bộ đồ tôn dáng hiệu Dr. Rey, nằm
sờ sờ ra đấy. Chán thật! Bỏ mẹ nó rồi.

Tôi tắt vòi sen, lau khô người rồi mặc vội áo choàng tắm. Gom hết toàn

bộ mỹ phẩm trang điểm cùng sản phẩm dưỡng tóc mình có vào trong túi, vơ
lấy vài tấm khăn sạch rồi mở cửa ra. “Chào! Xin lỗi nhé, tôi chỉ mới trễ có tí
tẹo tèo teo thôi mà,” tôi vừa nói vừa quẳng mấy tấm khăn phủ lên những
món đồ không thể gọi tên trên giường mình.

Ian đang đứng hai tay khoanh lại, nhìn chăm chú vào chiếc ghế

Morelock của tôi. Anh quay lại nhìn tôi với cái nhìn có khả năng dựng lại
được núi băng vùng cực. “Hai phút của cô đã qua đi từ mười một phút trước
rồi,” anh nói.

“Ian, tôi chỉ… tôi chỉ cần quẳng mấy món này vào túi – mà anh biết sao

không? Tôi sẽ nhanh chân hơn nếu anh không có ở trong này. Cho nên đi ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.