Ý TRUNG NHÂN TÌNH CỜ - Trang 282

đặc biệt. Cảm ơn anh, cảm ơn rất nhiều. Em sẽ không bao giờ quên được
điều này.”

Từng người một trong chừng hai trăm quan khách quay đầu lại để nhìn

Ian, đang ngồi đấy như thể được tạc ra từ đá granite. Gương mặt anh đanh
lại, và tôi biết đây chính là điều tồi tệ nhất có thể xảy đến với anh… tất cả sự
chú ý, tất cả nỗi niềm tình cảm lâm li tiêu chảy ấy, đều hướng về Ian. Một
tràng thì thào kinh ngạc nổi lên từ khách khứa.

Mà không, tôi không thể cứ để mặc cho Ian ngồi đấy. Tôi rướn người

sang, mặt nở nụ cười dịu dàng, và hôn lên má anh. “Chị nói phải đấy,
Laura,” tôi nói lớn, ngả đầu lên vai Ian. “Anh ấy thật tuyệt vời!”

Từ đám quan khách vang lên tiếng “ồ”, thêm vài tiếng tặc lưỡi. Mụ xấu

tính trong nhà vệ sinh ném cái nhìn khinh bỉ, nhưng trên phía bàn chính,
Laura cười rạng rỡ. “Vâng đúng vậy,” cô đồng tình. “Thôi, tôi nghĩ tôi nói
thế là xong rồi! Hy vọng mọi người đều khiêu vũ, cùng dùng bánh và tận
hưởng khoảng thời gian vui vẻ này nhé! Xin cảm ơn!”

Tiếng nói cười xào xạc lại vang lên, còn tôi ngước nhìn Ian. “Ổn không

anh bạn?” tôi khẽ hỏi.

Ian nhìn tôi chăm chăm bằng đôi mắt xanh biêng biếc. “Ổn. Cảm ơn

nhé.” Cảm ơn vì chuyện gì, tôi không rõ. Nói thật, lẽ ra anh đã phải nổi điên
lên rồi. Cũng khó nói lắm.

“Này, cẩn thận đấy nhé,” con mụ xấu xa trong phòng vệ sinh nói. “Biết

đâu hắn ta lại biến cô thành đồng tính luôn đấy.” Bà bạn đi cùng của mụ này
khụt khịt.

Tôi chỉ mỉm cười với mụ ta, nép mình gần hơn vào anh chàng của

mình. “Tôi chả lo,” tôi vừa nói vừa quẳng cho mụ một cái nháy mắt. Đoạn
tôi ngước nhìn Ian. “Muốn khiêu vũ không?”

“Rất muốn,” anh đáp. Anh chộp lấy tay tôi và kỳ thực là lôi tôi xềnh

xệch ra sàn nhảy.

Ngoài sàn nhảy vẫn chưa đông người lắm, nhưng dường như Ian chẳng

buồn để ý đến. Ban nhạc vừa mới bắt đầu chơi bài thứ hai… “If I Ain’t Got

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.