Ý TRUNG NHÂN TÌNH CỜ - Trang 316

Chương 20

TÔI TỈNH GIẤC CHỪNG mười hai tiếng đồng hồ sau đấy, rã rời hoàn

toàn nhưng đầy thỏa mãn. Ồ, không đâu. Tối qua không có ngủ nghê gì
nhiều đâu, thưa ngài.

Tôi đã mỉm cười ngay cả trước khi mở mắt. Còn rên gừ gừ một chút.

Có cảm giác như mình lẽ ra nên được tặng một tấm huy chương. Còn Ian
thì… anh dứt khoát cũng phải nhận được một tấm rồi.

Tôi lăn người sang và mở mắt. Giường bên Ian trống không, đồng hồ

điểm bảy giờ ba mươi hai phút sáng. Ngày mới, bồ mới, thế giới mới. Ôi
chao! Nói cho mà biết nhé, Ian McFarland là một người đàn ông hoàn hảo.
Đảm bảo cho tôi được là một người phụ nữ hạnh phúc, biết tôi đang nói gì
rồi chứ? Đảm bảo đến những vài ba lần.

Còn tôi thì đã làm cho anh mỉm cười. Một nụ cười từ Ian quả thực có ý

nghĩa. Nó thực sự đáng được chờ đợi, cái nụ cười khiến ta lóng ngóng, tan
chảy ấy.

Đâu chừng khoảng mười giờ đêm hôm qua, chúng tôi sực nhớ ra hai

con chó của chúng tôi vẫn còn ở ngoài vườn còn con gà tây thì vừa gây ra
một đống hổ lốn. Tình cảnh thật ấm cúng đến lạ kỳ, cùng nhau dọn dẹp,
cười nói, tôi thì hình dung ra mọi chuyện đã đi đến đâu. Rồi Ian làm cho tôi
món sandwich bằng bánh mì nguyên hạt với nhân chuối và bơ đậu phộng,
rót cho cả hai chút sữa, bày mọi thứ ra mâm và chúng tôi thưởng thức một
bữa ăn nhẹ lúc nửa đêm ngay trên giường, hai con chó im lặng ngồi xem,
chờ được quẳng cho vài ba mẩu bánh vụn. Và rồi Ian và tôi cùng cho nhau
thêm một lần vô cùng hạnh phúc nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.