Ý TRUNG NHÂN TÌNH CỜ - Trang 39

Chương 4

SÁNG THỨ NĂM là buổi tập yoga cho Hội Cao niên. Tôi trẻ hơn đa

số những người tập khác tại đây chừng bốn mươi hay năm mươi tuổi, nhưng
vì tôi vô cùng vụng về và do đó khiến mọi người ở đây tự cảm thấy mình rất
giỏi, nên tôi được chào đón. Việc tôi mang đến món bánh quy trộn hạt sô cô
la chỉ là chút lợi thế thêm vào mà thôi.

Tôi thực sự chưa khi nào thành thục môn yoga. Thực tình thì, tôi

thường ngủ thiếp đi trong quá trình ngồi thiền sâu vào cuối buổi tập và luôn
phải nhớ đến một người cùng tập khác đánh thức. Leslie, cô giáo hướng dẫn,
thường ném cho tôi cái nhìn chê trách khi tôi ngái ngủ chớp chớp mắt.
Nhưng thực ra, kể từ khi tôi hạ đo ván cô để giành ngôi hoa khôi tiệc cuối
khóa thì tôi đã luôn phải lãnh nhận mấy ánh nhìn đó rồi. Nhưng tôi lại yêu
lớp học yoga, vì tôi quý mấy bà mấy cô tại đây và rõ ràng tập thể dục và
xoay chuyển luân xa (dù đó là gì đi nữa) cũng chẳng hại gì. Tuy vậy, vẫn có
hơi chút xấu hổ khi tôi là người duy nhất rên rỉ lúc tất cả chúng tôi chuyển
sang thế Khỉ Cười Mông Chổng Ngược.

Một trong quá nhiều các lý do vì sao tôi yêu Mark là vì anh thật là một

ông sếp tuyệt vời. Anh cho phép chúng tôi có thời gian làm việc linh hoạt,
anh biết rằng nhân viên nếu vui vẻ sẽ làm việc chăm chỉ hơn, thế nên tôi
luôn có thể chèn vào một lớp học yoga hay đi theo kèm một trong hai cô
cháu gái của tôi trong những chuyến tham quan thực tế. Ngoài ra, Mark
khuyến khích nhân viên của anh tích cực tham gia vào hoạt động cộng đồng;
giống như tôi, anh là người sinh ra tại Georgebury, và chúng tôi thường làm
những việc công ích cho nhiều hội nhóm phi lợi nhuận khác nhau, bao gồm
trung tâm dưỡng lão. Chúng tôi từng giúp tham gia vào chuyến đi gây quỹ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.