YÊU - Trang 105

em chịu”.
Tuyết càng mất tinh thần thì Huyền lại càng có vẻ bình tỉnh… Nàng chậm
rãi bảo em:
- Biết làm thế nào bây giờ! Đợi xem đêm nay Ba có về không đã…
Tuyết lắc đầu:
- Không được chị ạ! Phải đi mời Ba về… không ngờ bà Hằng bà ấy tồi
thế…! Mà sao bà ấy quyến rũ Ba mau thế chị nhỉ? Em thấy ai yêu nhau
cũng từ từ, đi từng… giai đoạn cơ mà!
Huyền phì cười:
- Có nhẽ Ba “đốt cháy giai đoạn” đấy! Nhưng liệu em có đủ can đảm xông
vào nhà bà ta, lôi Ba về không?
Tuyết nghĩ một lát, rồi trả lời:
- Chắc em không đủ can đảm mất!
Tuyết thừ người suy nghĩ, rồi đột nhiên mắt nàng sáng lên và Tuyết nắm
lấy tay chị:
- À! Em có kế rồi! Chị mặc áo, rồi đi với em, chị!
- Đi đâu bay giờ?
Tuyết vụt trở lai. với tính bướng bỉnh, nghĩ gì làm luôn, của cô gái được gia
đình chiều chuộng:
- Đi lại ông Đạt chị ạ! Lại thầy Đạt đê hỏi ý kiến ông ấy nên làm thế nào và
nhờ ông ấy dẫn đến nhà bà Hằng mời khéo Ba về là xong chuyện chứ gì!
Với bản tính yêu đời, Tuyết tưởng như thế là giải quyết ổn thỏa, và nàng
vui vẻ hỏi chị:
- Chị nghĩ sao? Em tính như vậy có ổn thỏa không?
- Cũng được. Nhưng chả biết ông ta có giúp được gì không?
- Thì cứ đến ông Đạt sẽ rõ. Bây giờ còn sớm… chắc giờ này ông Đạt chưa
đi ngủ, mà có đi ngủ cũng lôi cổ ông ấy dậy…
Huyền mệt mỏi:
- Ừ, đi thì đi. Tao cứ theo mày dẫn dắt, hết chỗ này đến chỗ nọ, cực quá!
Tuyết cười và giục Huyền như giục tà, khiến Huyền vội vã mặc áo dài, rồi
ra đi với Tuyết.
Còn Tuyết thì vẫn cứ nguyên bộ đồ mặc ở nhà, không buồn nhìn vào gương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.