YÊU - Trang 106

để sửa lại mái tóc rối bù của mình.
… Thế là Huyền và Tuyết tìm đến nhà Đạt với tâm trạng của kẻ có người
trong gia đình đột nhiên mắc bạo bệnh, đang đêm phải đi kiếm bác sĩ, nên
khi tới trước cửa nhà Đạt, Tuyết bồn chồn, nhận cái nút chuông điện một
hơi dài bất tận, khiến Đạt đang nằm đọc sách, cáu kỉnh mở hé cửa, hỏi giật
giọng:
- Ai nhận chuông “loạn xà ngầu” thế?
- Chúng em đây! Huyền và Tuyết đây!
Đạt sửng sốt nhìn Tuyết vận quần áo ngủ, nhìn bộ điệu hớt hải của hai
người, Đạt thất sắc tưởng có chuyện gì không hay xảy ra cho Diễm:
- Có chuyện gì vậy, Huyền, Tuyết?
- Chuyện cần lắm, nên mới tới thầy vào giờ này!
- Lành hay dữ?
- Không biết là lành hay dữ, nhưng quan hệ lắm!
Đạt lo lắng hỏi:
- Có phải chuyện Diễm không?
- Không dính dáng gì tơi Diễm!
Đạt tươi tỉnh ngay nét mặt:
- Miễn không phải chuyện Diễm là được rồi! Để tôi lấy nước trà cho Huyền
và Tuyết uống…
Đạt thủng thẳng đi lấy chén rót trà… Nhưng Tuyết sốt ruột giục luôn:
- Thôi, thầy đừng cho uống gì nữa. Thầy mặc quần áo đi với chúng em một
chút…
Đạt hơi ngạc nhiên:
- Nhưng đi đâu?
- Đến nhà bà Hằng!
Đạt mở to đôi mắt:
- Cô nói đùa hay nói thật! Đến nhà bà Hằng làm gì?
- Để nhờ thầy lôi hộ Ba em về!
Đạt đi từ sự kinh ngạc này đến kinh ngạc khác:
- Sao lại lôi anh Thúc! Mà anh Thúc đến đó làm gì?
Huyền từ tốn giải thích:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.