YÊU - Trang 128

- Diễm là tôi...
Diễm vừa nói, vừa chăm chú nhìn Trang, không biết xếp Trang vào loại
người gì, nữ sinh hay gái điếm, vì Trang mang trên gương mặt vẻ cao quí
của một nữ sinh và vẻ chán chường hoài nghi của một gái điếm...
Trang tự giới thiệu:
- Tôi là em gái ông Đạt.
Diễm trừng trừng nhìn Trang, quên cả lịch sự:
- Cô là em gái ông Đạt? Em ruột?
- Không, em nuôi!
Rồi Trang mỉm cười như để tự cải chính là nàng cũng không phải em nuôi
nốt. Diễm hỏi hơi xẵng:
- Cô đến có việc gì?
Trang bịa ngon lành:
- Anh Đạt sai tôi đến mời cô lại chơi. Vì sớm mai, anh tôi đã phải đi xa,
anh tôi có điều cần muốn nói với cô trước khi đị..
- Ông Đạt đi đâu, mà lại đi xa?
- Anh tôi định bỏ Sàigòn...
đi ngao dụ..
Nghe Trang nói, Diễm bắt đầu nghi ngờ...
Nàng không tin là Đạt có thể nhờ một thiếu nữ chưa hề quen biết Diễm, tới
nhà Diễm để mời nàng.
- Xin lỗi cô. Cô là em ông Đạt mà sao tôi chưa bao giờ được gặp cộ..
- Tôi không ở cùng anh tôi...
Tôi ở bên “bin đinh” Cửa Long nên cũng ít khi gặp anh tôi.
Rồi Trang nói tiếp, giọng đầy khiêu khích:
- Tôi là Trang, làm vũ nữ!
- Làm vũ nữ?
- Dạ.
Diễm nghiêm nét mặt, nói với Trang:
- Cô làm ơn nói với ông Đạt—nếu quả tình ông Đạt nhờ cô lại đây và nếu
ông cần nói chuyện với tôi thì mời ông tới nhà.
Trang mỉm cười hơi chế nhạo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.